" Người xinh đẹp như hoa giống như tớ vậy bị người thô bỉ để mắt tới không phải là rất bình thường sao" Lâm Minh Kiều sững sờ nói: " Không đúng, ngày hôm qua Nhạc Trạch Đàm cũng ở đó, nhất định là tên cặn bã đó làm"
Khương Tuyết Nhu đáy mắt kinh ngạc, nhưng rất nhanh đã nghĩ thông suốt.
"Vậy được rồi, loại người giống như anh ta vậy ban đầu cũng dám dẫn người trực tiếp xông vào nhà cậu, ngày hôm qua lại đang trong buổi họp báo đổi với cậu táy máy tay chân cũng không kỳ quái, dẫu sao anh ta tự nhận mình là anh trai của Nhạc Hạ Thu và Tống Dung Đức, mình lại có thể muốn làm gì thì làm, chỉ cần có Nhạc Hạ Thu ở đó, Tống Dung Đức cũng không dám làm khó anh ta như thế nào."
" Con mẹ nó quá lớn lối"
Lâm Minh Kiều hận đến cả người run rẩy:"Tớ đời trước là có thù oán với cái người đàn ông chán ghét này sao"
" Một, dĩ nhiên là bởi vì sắc đẹp của cậu, hai sao, có thể anh ta muốn kết hôn với cậu". Khương Tuyết Nhu lý trí phân tích.
" Cậu bây giờ là điều chế sư đứng đầu, hơn nữa ở nhà họ Lâm anh cậu quản lý hết, làm ăn cũng càng ngày càng lớn, thật ra thì tập đoàn Nhạc thị nói trắng ra là còn có thể chống được không phải là dựa vào mạng giao thiệp với Hoắc Anh Tuấn sao.
Bây giờ núi dựa Hoắc Anh Tuấn này không có chỗ ngồi, Tống Dung Đức lại không có thể làm như vậy, cho nên anh ta đại khái cảm thấy cậu miễn cưỡng cũng có thể xứng với anh ta đi, anh a không ngại ngủ với cậu sau nữa cưới cậu đâu"
" Miễn cưỡng xứng với anh ta?" Lâm Minh Kiều sâu đậm hết ý kiến: " Cái loại động cặn bã đó như anh ta, toàn bộ nước Nguyệt Hàn không có bất kỳ thiên kim đứng đắn nào muốn lấy đâu".
Khương Tuyết Nhu khẽ cười một tiếng: " Đừng nói như vậy, người giống như hai anh em. Nhạc Trạch Đàm thứ như vậy thật ra thì nội tâm thật sự tự tin, bọn họ có thể cảm thấy chúng ta căn bản không cách nào so với bọn họ."
Lâm Minh Kiều suy nghĩ một chút thật là có thể có loại này, càng nghĩ càng chán ghét, kinh tôm.
"Tớ phỏng đoán Nhạc Hạ Thu cũng biết chuyện này" Khương Tuyết Nhu nói: " Cô ta nhìn cậu cũng không quá thuận mắt, đại khái muốn chờ Nhạc Trạch Đàm phá hủy cậu xong, sau nữa cưới cậu về, sau đó có thể hành hạ cậu thật tốt, đồng thời cũng có thể đạt được mục đích trả thù tớ, nhưng mà tớ phỏng đoán bọn họ cũng không nghĩ tới cậu sẽ ngủ với Tống Dung Đức, phong đoản Nhạc Hạ Thu bây giờ muốn hộc máu đi"
" Đúng là hai tên tiện nhân" Lâm Minh Kiều tức giận cả người run rẩy: " Tớ nhất định sẽ không bỏ qua cho bọn họ, tớ quyết định, tớ phải làm vị hôn thê của Tống Dung Đức, chỉ cần tới được nhà họ Tống công nhận, Nhạc Hạ Thu chính là tiểu tam người người kêu đánh"
Khương Tuyết Nhu mặt đầy không biết làm sao, không thể không nói chuyện đi đến nước này, Lâm Minh Kiều cũng không có quá nhiều lựa chọn.
"Trước mắt cũng chỉ là vị hôn thê mà thôi, sau còn có thể giải trừ hôn ước, đến lúc đó Tống Dung Đức khẳng định còn có thể cùng Nhạc Hạ Thu dây dưa không rõ, qua mấy ngày cậu liền nói, Tống Dung Đức ở thời kỳ đính hôn không ngừng phách thổi, cậu quyết định giải trừ hôn ước, đồng thời còn có thể được người bên ngoài đồng tình, Nhạc Hạ Thu cùng Tống Dung Đức cũng sẽ thanh danh lủng bại"
"Tuyết Nhu, chiêu này của cậu thật sự là đáng khen" Lâm Minh Kiều giơ ngón tay cái lên: " Tớ chẳng những muốn dạy dỗ Nhạc Hạ Thu, cũng rất muốn dạy dỗ Tống Dung Đức, thằng ngốc kia, buổi sáng lại mắng tớ quyến rũ anh ta, nhưng mà Tống Dung Đức sẽ không thừa nhận tớ là vị hôn thê của anh ta"
"Yên tâm đi, nhà họ Tống cũng thừa nhận cậu, vã lại ký giả lại là tự mình chụp được hình các người lên giường, anh ta muốn chối, cậu chạy đến trước mặt ký giả khóc kể: Ô ô ô, ban đầu thời điểm Tống Nhị thiếu gia dỗ tôi lên giường cũng không phải là nói như vậy, anh ta nói tôi có thể làm, vóc người đẹp, dáng dấp đẹp, bằng không tôi cũng sẽ không vì anh ta cam tâm tình nguyện trở lại Âu Lam Phương vì anh ta mà bán mạng...."
Khương Tuyết Nhu dốc túi truyền đạt cho một phen.
Lâm Minh Kiều hoàn toàn trợn mắt hốc mồm:" Tuyết Nhu a, tớ phát hiện... Cậu bây giờ cũng thật giống trà xanh a"
Khương Tuyết Nhu liếc cô ấy một cái: "Tiếp xúc nhiều với trà xanh, bộ sách võ thuật của bọn họ tớ cũng hiểu, học một chút đi."
" Cao, thật sự là cao, nếu không Nhạc Hạ Thu cũng sẽ không bại tướng dưới tay cậu." Lâm Minh Kiều giơ ngón tay cái lên.
" Cậu suy nghĩ nhiều, cô ta cũng không phải là bại tướng dưới tay tớ, vẫn là tớ bại bởi cô ta, bằng không Lục Thiên Bảo cũng sẽ không bị cô ta hại không còn ngón tay." Khương Tuyết Nhu cười khổ, đây là nỗi đau trong lòng cô khó tiếp nhận nhất.
Lâm Minh Kiều cũng không biết nên nói cái gì, trùng hợp lúc này bố Lâm gọi điện thoại tới.
" Lâm Minh Kiều, mày cái đồ nghiệp chướng, lại còn chưa kết hôn mà đã cùng đàn ông khác ngủ, tạo bình thường là làm sao dạy dỗ đứa con gái như mày vậy, nói cho cùng mày là không cùng đàn ông khác ngủ, Tổng Dung Đức đã có bạn gái... "