Xe vừa mới tới công ty, cô lại lần nữa nhận được một tràng hâm mộ.
Thư kí Lư Hồng Khoa cười nói: "Chủ tịch Khương, cô gần đây là gặp chuyện vui nên tinh thần thật thoải mái, bây giờ toàn Kinh Đô đều biết Câu cả Hoắc Hoắc cưng chìu cô như cưng chìu bảo bối vậy, đúng rồi, đây là thư mời tham gia thương vụ dạ tiệc mà tập đoàn Hà thị mời cô, đây là của thiên kim tập đoàn Thiên Ngự phái người đưa thư mời tới...."
Khương Tuyết Nhu nhìn kia một chồng thật dầy thư mời kia, không nói.
Lư Hồng Khoa nói: "Bây giờ tập đoàn Ánh Hạ chuẩn bị buổi họp báo công khai con chip mới, các phe phái cũng muốn cùng Cậu cả Hoắc Hoắc bồi dưỡng quan hệ tốt, cô là vợ anh ta, đây cũng là đang lấy lòng một người quan trọng".
"Đúng vậy, trước kia tôi muốn có được một tấm thư mời như vậy đều thật khó" Khương Tuyết Nhu giễu cợt cười cười: "Quả nhiên, vào Kinh Đô, cũng là phải dựa vào mạng giao thiệp, nhìn sắc mặt người khác."
"Chủ yếu vẫn là Cậu cả Hoắc Hoắc có thể làm tốt, chủ tịch Khương cô nhìn đàn ông thật tinh mắt" Lư Hồng Khoa dùng sức nịnh bợ cô.
Khương Tuyết Nhu không nói: "Những thứ thư mời này để cho những đồng nghiệp khác đi, để cho bọn họ thay tôi đi"
"Vâng ạ"
Sau khi Lư Hồng Khoa rời đi, một cuộc điện thoại số lạ gọi tới.
"Tuyết Nhu, đã lâu không gặp, tôi tới Kinh Đô, cô có thời gian một chút không, cùng uống ly cà phê".
Bên kia truyền tới giọng nói của Giang Quý Dương, Khương Tuyết Nhu kinh ngạc sau đó bật cười, thật không nên nói một người. biến mất đã lâu như vậy, vừa nhắc Tào Tháo, Tào Tháo liền xuất hiện.
Trong quán cà phê lầu dưới công ty.
Khương Tuyết Nhu lần nữa gặp lại Giang Quý Dương.
Hiển nhiên, Giang Quý Dương mấy ngày qua cũng không khá lắm, cả người gầy đi, so với hình ảnh anh tuần trước kia bây giờ tăng thêm mấy phần hơi thở lạnh lùng, một đôi mắt cũng có mấy phần tang thương đi cùng.
Nhưng mà Khương Tuyết Nhu một chút cũng không cảm thấy anh ta đáng thương, anh bây giờ ở cái bộ dáng này đều là anh ta tự chuốc lấy.
"Đã lâu... Không gặp" Giang Quý Dương nhìn đến mặt cô sau đó ánh mắt liền thay đổi cổ quái.
"Nếu như anh chỉ là muốn nói về mặt tôi thì không cần thiết nói" Khương Tuyết Nhu nhàn nhạt nói.
"Tôi biết, thân phận cô bây giờ và trước kia đã không còn giống nhau, cô là người cả nước Nguyệt Hàn đều biết, là chủ tịch tập đoàn Hồng Nhân, là vợ của Cậu cả Hoắc Hoắc, trước kia là tôi đã một mực xem thường cô." Giang Quý Dương trong giọng nói cất giấu mấy phần khổ sở.
Khương Tuyết Nhu lại cảm thấy anh ta nói chuyện âm dương quái khí: "Anh có chuyện gì cứ việc nói thẳng"
"Tôi muốn biết Minh Kiều đang ở nơi nào, cô ấy đổi số điện thoại di động" Giang Quý Dương bất đắc dĩ nói: "Ta vẫn luôn không liên lạc được với cô ấy"
"Vẫn luôn?" Khương Tuyết Nhu châm chọc cười: "Điện thoại di động của Minh Kiều đã đổi, thậm chí cũng đã đoạn tuyệt quan hệ với anh, cô ấy sau khi tới Kinh Đô, cũng không liên lạc với mấy lão học chung trường quen biết nhau trước kia, nhưng tôi trước giờ vẫn chưa đổi điện thoại di động, anh lúc nào cũng có thể gọi điện thoại, có thể anh chưa bao giờ gọi, để rồi cho tới ngày hôm nay mới liên lạc với tôi."
"Tôi....
"Xin lỗi, tôi không cảm thấy."
Khương Tuyết Nhu nổi giận trong bụng: "Chỉ cần Tân Giai Linh xảy ra chuyện, anh vĩnh viễn đều là người trước tiên chạy tới, thấy trước mắt là như vậy, tôi cảm thấy tương lai đính hôn kết hôn cũng sẽ như vậy, Minh Kiều nói đúng, anh vẫn là cùng Tân Giai Linh ở chung một chỗ, các người thích hợp với nhau hơn, đừng tìm tới quấy rầy cô ấy nữa"
"Tôi thật chỉ là xem Tân Giai Linh là em gái... "
"Xin lỗi, không có ai đem em gái không có quan hệ máu mủ đặt ở trước bạn gái hay vợ, không có ai có thể chịu được" Khương Tuyết Nhu đứng lên: "Anh trước kia không phải nói tôi khích bác mối quan hệ của anh với Minh Kiều sao, không sai, tôi sẽ không lại để cho Minh Kiều bị anh tổn thương, càng không đem tin tức của cô ấy nói cho anh"
- ----------------------