Dung Hạo tức giận trừng lên ánh mắt, nhưng chỉ có thể bỏ đi, dẫu sao phía sau Thanh Long là Hoắc Anh Tuấn, anh ta không chọc nổi, chẳng qua là không nghĩ tới Nhạc Hạ Thu lại vẫn được người của Thanh Long bảo vệ, không phải nói đã rút lui rồi sao.
Chờ Vinh Dung Hạo sau khi rời đi, Trình Nhã Thanh mới lập tức đỏ Nhạc Hạ Thu dậy: " Cô Nhạc, cô không có sao chứ, đều do tôi mấy ngày nay mới tìm được cơ hội chạy về nước Nguyệt Hàn, chẳng qua là không nghĩ tới... "
" Nhã Thanh, thật may có cô, nếu không hôm nay tôi nhất định sẽ bị ép nhảy lầu"
Nhạc Hạ Thu ôm cô ta khóc: " Bây giờ mọi người đều biết tôi không có núi dựa, rất là nhiều người cũng chạy tới khi dễ tôi."
Trình Nhã Thanh nghe vừa đau lòng vừa tức giận: " Cậu cả Hoắc quả thực quá vô tình, cô biết anh ấy hơn mười năm a, anh ấy không muốn cùng cô có quan hệ, còn phải ra trước mặt quần chúng thanh minh sao".
" Đừng nói, Nhã Thanh, cô nếu như bị Anh Tuấn phát hiện cô trở lại, nói không chừng sẽ bị anh ấy phế bỏ gân mạch" Trình Nhã Thanh kinh hoàng thất thố đẩy cô ta:" Anh ngay cả tôi cũng có thể vô tình như vậy, huống chi là cô."
Trình Nhã Thanh rùng mình một cái, nhớ tới lần trước cậu cả Hoắc có nói muốn đem mình đuổi ra khỏi Thanh Long.
" Nhã Thanh, đừng ở lại bên cạnh tôi nữa, sau này nếu như Anh Tuấn cùng Khương Tuyết Nhu hợp lại, cô phải nhớ lấy lòng Khương Tuyết Nhu nhiều một chút, biết không." Nhạc Hạ Thu lo lắng dặn dò cô ta:" Vì tôi, không đáng giá."
Trình Nhã Thanh suýt nữa khóc lên, người ngoại giới cũng sợ hãi người của Thanh Long, thật ra thì bọn họ không biết cô ta chẳng qua là một người hộ vệ của
nhà họ Hoắc, một con chó, chỉ có Nhạc Hạ Thu thật sự xem cô ta là bằng hữu, thậm chí cho đến bây giờ, Nhạc Hạ Thu đều là chân tâm thật ý nghĩ cho cô.
" Đi nhanh đi." Nhạc Hạ Thu rưng rưng đẩy cô ta.
Cho đến sau khi Trình Nhã Thanh rời đi, Nhạc Hạ Thu mới gọi một cú điện thoại: " Cô ta đi..."
Trong bãi đậu xe, lúc Trình Nhã Thanh không yên lòng chuẩn bị lên xe, một tên đàn ông trung niên đeo kính mác bỗng nhiên đi tới: " Trình tiểu thư, có muốn trò chuyện mấy câu hay không".
" Anh là người nào, đi ra." Trình Nhã Thanh trợn mắt nhìn ông ta một cái.
Tên đàn ông trung niên đeo kính mác đứng ở cửa ra, khóe miệng không đếm xỉa tới nhẹ kéo:" Tôi biết cô là thành viên nhóm Thanh Long, nhưng cô muốn cả đời bị
Hoắc Anh Tuấn xem như một con chó sao."
Trình Nhã Thanh cả kinh.
Trên lầu, trong cửa hàng tổng hợp.
Nhạc Hạ Thu gọi một ly cà phê, chậm rãi khuấy khuấy, phòng cà phê bật âm nhạc bỗng nhiên biến thành bài hát ngọt ngào.
Ngay sau đó, có phục vụ viên đẩy một cái bánh ngọt lớn ba tầng đi tới, phía trên dùng trái cây viết ba chữ to " Gả cho anh".
Nhạc Hạ Thu ngẩn người, lúc này, cô ta đột nhiên thấy Tống Dung Đức bưng một bó hoa tươi to đi tới, hai đầu gối trực tiếp quỳ rạp xuống trước mặt cô ta: " Hạ Thu, em có thể gả cho anh được không, thật ra thì chúng ta đi học hồi đó anh cũng đã thích em từ rất lâu, chẳng qua là khi đó em có lão Hoắc, nhưng lão Hoắc không cho em được hạnh phúc, anh đến với em, có lẽ, anh không có được ưu tú như Hoắc Anh Tuấn, nhưng anh sẽ đem tất cả tình yêu của mình để cho em, cả cuộc đời không thay đổi."
" Dung Đức... " Nhạc Hạ Thu sững sốt một chút, vội vàng nhập vai, để cho hốc mắt đỏ một chút: " Tôi... Tôi thật không xứng với anh."
" Đừng nói vậy, ở trong mắt anh, em là cô gái thuần khiết nhất, anh liền muốn cưới em làm vợ, cho anh cơ hội nhé" Tống Dung Đức thâm tình thành thực ngẩng đầu: " Đừng cự tuyệt anh."
"... Được." Nhạc Hạ Thu rốt cuộc cũng gật đầu, hôm nay, cô ta cùng Hoắc Anh Tuấn đã không thể nào nữa, cũng chỉ có thể miễn cưỡng gả cho Tống Dung Đức, mặc dù Tống Dung Đức không thể thừa kế tập đoàn Tổng thị, nhưng cô ta ít nhất sẽ không lại bị người khác chế giễu, cười nhạo.
" Quá tốt, Hạ Thu, cám ơn em" Tống Dung Đức thận trọng đeo nhẫn cưới lên cho cô ta, hơn nữa đem cô ta ôm vào trong ngực.
Bên cạnh, có người quay video cùng hình đăng lên trên mạng, rất nhanh " Cậu Tống cầu hôn Nhạc Hạ Thu " liền xông lên bảng tin hot nhất ngày.
Chết tiệt, Nhạc Hạ Thu là cái mạng tốt gì a, bên này mới vừa bị Hoắc Anh Tuấn đá, bên kia liền lập tức được Cậu Tống cầu hôn