"Được rồi, đừng nói nữa”
Khương Tuyết Nhu nhíu chặt lông mày.
“Chị cũng đừng quá khó chịu, chẳng phải chỉ là một tên đàn ông cặn bã thôi sao?” Lục Thiên Bảo cho là nàng khổ sở trong long.
“Cậu suy nghĩ quá nhiều rồi đấy, tôi là bị cậu nói đến nỗi muốn buồn nôn, bởi vì hôm qua tôi mới bị tên đàn ông cặn bã kia hôn xong, đi mua cho tôi hộp thuốc tránh thai đi.”
Khương Tuyết Nhu lập tức ném mấy tờ tiền qua.
Lục Thiên Bảo nháy mắt mấy cái, ngồi dịch sang bên cạnh.
“Cậu làm gì đó?” Khương Tuyết Nhu hỏi.
“Không phải chứ... Chị đại này, tôi nghe nói cái tên Lễ Triết Hạn kia có đời tư cá nhân rất hỗn loạn, chị biết đấy, bên ngoài có rất nhiều người phụ nữ bị mắc bệnh, mà Nhạc Hạ Thu lại ở cùng Lỗ Triết Hạn, Hoắc Anh Tuấn lại cùng Nhạc Hạ Thu, chị lại cùng Hoắc Anh Tuấn... Vẻ mặt Lục Thiên Bảo phức tạp vô cùng: "Chị cẩn thận nha.”
Khương Tuyết Nhu xém chút nữa tức đến muốn phun máu nếu như không phải lo chuyện Diệp Gia Thanh đang chờ cô, cô hận mình không thể lập tức đi bệnh viện làm kiểm tra ngay bây giờ.
"Sau khi làm xong chuyện cậu phải mau chóng đưa tôi đi bệnh viện làm kiểm tra”
Bốn mươi phút sau.
Xe đã dừng lại ở biệt thự nhà họ Diệp.
Lúc Khương Tuyết Nhu đi vào, thư ký Khang Hạo Đức đang báo cáo tình hình công ty cho Diệp Gia Thanh:
“Gần đây công ty có một hạng mục có doanh thu cứ liên tục giảm xuống, mà bên tập đoàn Sở thị lại kết thúc hợp tác ở rất nhiều hạng mục hợp tác với Diệp thị, các cổ đông đều cực kỳ lo lắng, tất cả mọi người đều đang do dự xem có nên để hai cho con Diệp Diệu Đông về công ty hay không”.
Diệp Gia Thanh cười lạnh: “Hai bố con bọn họ còn có mặt mũi về công ty nữa à, không sợ Diệp thị bị người ta chỉ trỏ cười nhạo hay sao?”
“Các cổ đông có ý kiến là có thể đem các công việc bên nước ngoài giao cho bọn họ đảm nhiệm làm người phụ trách âm thầm ở phía sau, như vậy thì trong lòng mọi người đều thoải mái, Diệp thị cũng có thể đi lâu dài hơn.”
“Cậu là ai vậy, mau thả tôi ra!” Khang Hạo Đức không biết làm sao dùng sức giãy dụa: “Cô chủ, cô muốn làm gì?”
Diệp Gia Thanh đặt tay lên miệng ho khan một cái, thất vọng nói:
"Thư ký Khang, để cho cậu cứ mỗi ngày hạ độc vào nước uống của tôi, quả thật làm khó cho cậu quá, còn nữa, suốt hai năm nay, tất cả các lịch trình riêng của tôi đều bị cậu tiết lộ ra ngoài, cho nên đến cả chuyện tôi có đến bệnh viện để kiểm tra thân thể thì cậu cũng có thể mua chuộc được bác sĩ, nói cho tôi biết, là ai mua chuộc cậu?”
- ----------------------