Hai bảo bối liền cúi đầu, trong nháy mắt đều không ai lên tiếng.
Ngày hôm sau.
Khương Tuyết Nhu dậy thật sớm, chuẩn bị một bữa sáng phong phú cho hai nhóc con.
“Hai bảo bối, hôm nay mẹ xin nghỉ làm rồi, sẽ đưa hai đưa đến khu vui chơi, có được không?” Khương Tuyết Nhu dịu dàng nói.
“Dạ được” Hiểu Khuê vui vẻ nói: “Con muốn ăn kẹo bông gòn”.
“Hôm nay hai đứa muốn gì mẹ cũng chiều”
Vừa dứt lời, trong phòng ngủ dành cho khách, Lâm Minh Kiều bước ra ngoài, mặc một chiếc váy dài kẻ caro theo phong cách vintage, bên ngoài khoác thêm một chiếc áo vest màu be, gương mặt trang điểm nhẹ nhàng, tóc dài xõa ở bên vai, dưới chân đi một đôi giày cao gót.
“Hai bảo bối, mẹ mặc như này có đẹp không?” Lâm Minh Kiều Xoay một vòng trước mặt hai nhóc con.
Hiểu Khuê vỗ tay: “Đẹp ạ, đẹp đến mức con muốn xỉu rồi”
“Cái miệng thật ngọt ngào, mẹ sẽ thưởng cho con một viên chocolate” Lâm Minh Kiều lấy một viên kẹo ra đưa cho cô bé.
Khương Tuyết Nhu đen mặt: “Không phải là cậu tham gia hội nghị do tập đoàn SE tổ chức sao, người nào không biết còn tưởng cậu đi thi hoa hậu đó.”
“Cậu không hiểu, sự kiện ngày hôm này thu hút toàn bộ những nhãn hàng thời trang tên tuổi trên toàn cầu, ngay cả tập đoàn Âu Lam Phương của Tổng Dung Đức cũng không
ngoại lệ, tớ đã chờ thời khắc này quá lâu rồi, trước đây anh ta dám đuổi tớ. Ôi bây giờ tớ chỉ hận không thể lập tức nhìn thấy bộ dạng hối hận của anh ta thôi” Lâm Minh Kiều hừng hực
khí thể nói.
“Được rồi, cậu mau ăn nhanh rồi đi đi”
Khương Tuyết Nhu nhịn cười nói.
Bên kia.
Trong vườn nhà họ Tống.
Sau khi người giúp việc mang bữa sáng lên, trợ lý bắt đầu nói một tràng về lịch trình của ngày hôm nay: “Tổng giám đốc Tổng, mười giờ sáng nay nhà điều chế nổi tiếng quốc tế
Tống Dung Đức nhíu mày hừ lạnh: “Tên khốn khiếp họ Hàn đó nhất định là đang muốn khoe khoang với tôi”.
“Đúng vậy” Người trợ lý lên tiếng cảm thán: “Nhưng mà cái người tên Garan này thực sự cũng rất kỳ quái, trước đây chúng ta mời cô ấy đến Nguyệt Hàn nhiều lần như vậy, cô ấy đều từ chối, tôi còn tưởng rằng người này không thích Nguyệt Hàn, thật sự không thể ngờ được cô ấy lại đi hợp tác với đối thủ của chúng ta là tập đoàn SE, nói đúng ra thì tập đoàn Âu Lam Phương của chúng ta hơn tập đoàn SE cả về đẳng cấp lẫn địa vị, người thông minh không phải đều nên chọn hợp tác với chúng ta hay sao?”
Tống Dung Đức trầm ngâm khoanh tay lại: “Garan không hề kí kết hợp đồng với tập đoàn SE?”
“Cái đó quả thực không có, nhưng Garan lại tuyên bố rằng lần này về nước là muốn ký kết hợp đồng với SE, nghe nói trong tay cô ấy còn có công thức điều chế một loại kem chống lão hóa, nếu như để SE thu mua thành công thì phiền phức rồi, phải biết rằng mấy năm nay những sản phẩm nghiên cứu ra từ tay Garan đều được khắp nơi trên thế giới phân phối kinh doanh, lợi nhuận thu về đều cao tới 80%”
Nhắc tới chuyện này, Tống Dung Đức liền ôm một bụng tức: “Công ty chúng ta quả thực toàn giữ lại mấy tên chuyên gia phế vật, mỗi năm đầu tư không biết bao nhiêu tiền cho bọn họ, vậy mà mãi không thể điều chế được một sản phẩm hài lòng!”.
Trợ lý mím môi, nhỏ giọng nói: “Thật ra bộ phận nghiên cứu của tổng giám đốc ba năm trước đây từng có một người tên là Lâm Minh Kiều, cô ấy vô cùng có thiên phú, đáng tiếc sau khi vấp phải tai tiếng đó thì toàn bộ sản phẩm đều bị xóa bỏ khỏi hệ thống của công ty...”
“Câm miệng” Tống Dung Đức lạnh mặt liếc nhìn anh ta: “Cái người phụ nữ Lâm Minh Kiều đó, ngoại trừ nhan sắc ra thì không có gì nổi bật hết, tại sao bỗng dưng lại nhắc tới làm gì, giống như những chai nước hoa mà cô ta điều chế vậy, tôi không đa điểm nào?
Trợ lý nháy mắt mấy cái, ngạc nhiên phát hiện, thì ra ở trong mắt tổng giám đốc Tống, ngoại trừ Nhạc Hạ Thu thì vẫn còn có người phụ nữ khác đẹp.
“Đúng vậy, chắc chắn trình độ của Lâm Minh Kiều và Garan không thể ở chung một cấp bậc” Trợ lí gật đầu, nói phụ họa.
“Bất luận như thế nào cũng không thể để Garan và tập đoàn SE kí hợp đồng hợp tác được” Tống Dung Đức bỗng nhiên đứng dậy: “Đưa thiệp mời cho tôi, tôi sẽ đến hội nghị của tập đoàn SE, nhân tiên nhìn mặt mũi của cái cô Garan này luôn, tôi đích thân tới, không tin cô ấy sẽ không nể mặt tôi”