Khương Tuyết Nhu chấn động một cái, nhìn vẻ này trực giác của là đúng: “Phải không, cô ta ở trước mặt Hoắc Anh Tuấn, Tống Dung Đức bọn họ biểu hiện một chút cũng không nhìn ra được."
“Cô ta từ trước đến giờ vẫn dối trá như vậy”Nhạc Tiêu Nhi kéo môi: “Hoắc Anh Tuấn ba người bọn họ xem cô ta như là công chúa vậy cưng chìu hết mực."
Khương Tuyết Nhu lộ vẻ sầu thảm cười một tiếng: "Cái này tớ biết rồi, đúng rồi, chuyện Nhạc Hạ Thu không chết trước kia các người có biết không, cô ta bây giờ vẫn là bác sĩ tâm lý Nyasia nổi tiếng, bây giờ là cô ta là đang chữa bệnh cho Hoắc Anh Tuấn"
Nhạc Tiêu Nhi rất kinh ngạc: “Tớ cho là cô ta chết thật rồi, mấy năm trước, cô ta đi đến nước Miên học bổ túc, lúc cùng với bạn. đi công viên du ngoạn, gặp phải tên bắt cóc, bạn cô ta đều chết hết, hơn nữa nữ đều bị... Cái đó qua, nhưng mà cô ta lại còn sống, cô ta tại sao không liên lạc với người nhà hoặc là Hoắc Anh Tuấn, ngược lại yên lặng bác sĩ tâm lý thành rất nổi danh, quả không đơn giản" Tiếp tục ủng hộ team T*amlinh2*47.*com nha!
Khương Tuyết Nhu cau mày thật sâu, thì ra ban đầu là Nhạc Hạ Thu mất tích như vậy.
Nhạc Tiêu Nhi bỗng nhiên nói: “Tuyết Nhu, nếu như quả thực cảm thấy mệt mỏi thì từ bỏ đi, cậu không có người thân bên cạnh, tớ sợ cậu không đầu lại Nhạc Hạ Thu, ngược lại tự mình trở thành người bị hại".
Lòng Khương Tuyết Nhu có chút mờ mịt.
Từ bỏ, cô không phải chưa từng nghĩ.
Nhưng mà mỗi khi nghĩ đến phải đem Hoắc Anh Tuấn chắp tay nhường cho người khác, thậm chí hình ảnh Hoắc Anh Tuấn với Nhạc Hạ Thu thân thiết, tim cô liền đau như bị đao cắt.
Dựa vào cái gì, Hoắc Anh Tuấn rõ ràng là chồng cô.
Là bố của con cô.
Nhạc Tiếu Nhi nhìn hình dáng cô thở dài: “Tớ cảm thấy cậu hay là đừng để cho cô ta chữa bệnh cho Hoắc Anh Tuấn, chữa bệnh là một chuyện rất dài, để cho Hoắc Anh Tuấn mỗi ngày cùng tình nhân cũ ở chung một chỗ, Nhạc Hạ Thu nhất định sẽ không ngừng giở trò, cậu lại đang có có bầu, chưa chắc ứng phó được."
Sau khi trở lại biệt thự nhà họ Hoắc, Khương Tuyết Nhu không để ý tới Hoắc Anh Tuấn cũng ở đây, anh đang ngồi ở phòng khách trên ghế sa lon.
Khương Tuyết Nhu cũng không nhìn thấy anh, đi thẳng lên lầu.
"Tuyết Nhu, chờ anh một chút"Hoắc Anh Tuấn đứng dậy đuổi theo bắt lấy tay cô: “Anh để nhà bếp làm bánh ngọt cho em, em đợi một chút."
Khương Tuyết Nhu ngẩn ra, hoài nghi trên dưới quan sát anh một cái: “Buổi sáng tối đẩy Nhạc Hạ Thu, anh không mắng tôi?"
Hoắc Anh Tuấn bị nghẹn giọng, sờ một cái lỗ mũi: “Vốn là muốn trách em, nhưng mà tỉnh táo suy nghĩ lại một chút, em là vợ anh, đẩy người nhất định có lý do"
Anh vụng về tìm được khăn giấy lau nước mắt cho cô.
“Anh Tuấn”Khương Tuyết Nhu đưa tay ôm lấy anh, đem mặt vùi vào trong ngực anh.
- ----------------------