Khương Tuyết Nhu chuẩn bị lễ vật đem theo đưa cho ông: "Mấy ngày trước con cùng bạn đi dạo trung tâm thương mại, thấy đẹp mắt nên liền mua cho bố, con cảm thấy bố mặc lên sẽ rất thoải mái"
"Con gái của bố có mắt nhìn không tệ, rất đẹp mắt, ngày mai bố sẽ mặc thử." Diệp Gia Thanh vui vẻ nhảy nhót trong lòng.
"Con còn mua cho ông nội bà nội một bộ khác, không biết bọn họ... " "Không có sao, bọn họ không thiếu lễ vật, con có thành ý như vậy là được." Diệp Gia Thanh cười nói. Nhà cũ của nhà họ Diệp cũng là ở ngay gần núi Tuyết Minh,
Một đường lái xe đi, hai người không nói lời nào, lúc sắp đến nhà cũ, ở trên trời có một chiếc phi cơ trực thăng "Ùng ùng" bay qua, Khương Tuyết Nhu mở cửa sổ ra nhìn một cái, Diệp Gia Thanh rốt cuộc cũng tìm được đề tài để nói chuyện với con gái: "Kinh Đô này không ít quý tộc đều có phi cơ tư nhân, mới vừa rồi vậy chắc là của nhà họ Tống"
"Tống Dung Đức?" Khương Tuyết Nhu bật thốt lên, đối với người đàn ông này thật không có hảo cảm. chút nào, Hoắc Anh Tuấn vậy mà làm bạn với loại người này, mà cũng đúng là nồi nào úp vung nấy.
"Con còn biết Tống Dung Đức." Diệp Gia Thanh cười: "Cái người Tống Dung Đức này có quan hệ rất tốt với Hoắc đại thiếu gia, như là từ nhỏ đã mặc chung một cái quần, hai người mua phi cơ trực thăng đều là phải cùng một hãng, chẳng qua là màu sắc không quá giống nhau, nhưng mà đại thiếu gia là người khiêm tốn, không hay ngồi phi cơ, ngược lại nghe nói buổi tối rạng sáng mười hai giờ mấy ngày trước cậu ấy đột nhiên ngồi phi cơ ra ngoài, mọi người nói đoán chừng là nhà họ Hoắc xảy ra chuyện hết sức khẩn cấp."
Khương Tuyết Nhu ngẩn ra, cô chợt nhớ tới lần trước ở trên du thuyền say đến hồ đồ không biết gì, hình như là lên một chiếc phi cơ thì phải, ban đầu còn tưởng là nằm mơ.
"Bố, là ngày nào ạ?". " Cái này... Không biết, hẳn là thứ ba hay thứ tư gì đó" Diệp Gia Thanh nghi ngờ: "Làm sao?"
"Không có sao, tò mò" Khương Tuyết Nhu có chút mờ mịt, nếu là thứ tư thì không phải là đêm xảy ra chuyện đó sao.
Chẳng lẽ anh ngồi phi cơ trực thăng tới, anh làm gì mà lại gấp như vậy, là vội vả đến để nhìn mình bị cười nhạo, hay là... Lo lắng cho mình?
Cái ý niệm này chợt lóe lên trong đầu, đã dọa cô nhảy dựng. Không thể nào, anh làm sao có thể có lòng tốt đến như vậy, chắc là anh với tên Tống Dung Đức hận mình đến nỗi muốn làm nhục mình mà
Hai mươi phút sau, cô đã đến gần khu biệt thự.
Trong phòng khách ngồi hơn mười người, hai mẹ con Vệ Phương Nghi cũng ở đây, mọi người cười cười nói nói, thấy cô tới, mọi người cùng đồng loạt nhìn về hướng cô.
Khương Tuyết Nhu nhanh chóng lướt qua vẻ mặt của mọi người một cái, cũng là một bộ mặt xem náo nhiệt, khinh miệt biểu tình, nhìn dáng vẻ của đám người này có lẽ cũng không thích mình lắm.
Cuối cùng ánh mắt cô ngừng ở chính giữa hai vị lão ông lão bà đang ngồi ở vị trí chính giữa phía trên, đoán chắc hơn phân nửa là ông nội bà nội của mình, bà nội nhìn mình dáng vẻ coi như nhu hòa, còn ông nội thì biểu cảm nhàn nhạt.
"Bố mẹ, lần trước con cũng đã nói với mọi người, đây là Tuyết Nhu, là đứa con gái trước kia Khương Thanh Thư sinh cho con." Diệp Gia Thanh giới thiệu cho hai ông bà.
Bà nội Diệp cười gật đầu một cái: "Dáng dấp thật xinh xắn, ngồi đi, lúc trước có nghe Gia Thanh nói đến con, bà đã kêu người đặt làm riêng cho con một bộ trang sức coi như là quà ra mắt."
Người giúp việc bưng một cái hộp gấm đi lên, Khương Tuyết Nhu mặt lộ rõ sự do dự, đến khi Diệp Gia Thanh gật đầu, cô mới nhận lấy, mở ra nhìn một chút, thưởng thức món quà của bà nội, đều là châu báu ngọc thạch các loại, kiểu có chút cổ xưa, nhưng giá cả có vẻ không hề rẻ.
"Cảm ơn bà nội, con rất thích." Khương Tuyết Nhu cảm thấy vui vẻ vô cùng nói: "Con sẽ giữ gìn món quà này thật kĩ".
"Thích thì tốt" bà nội Diệp rất hài lòng, đối với đứa cháu gái này mặc dù không có bao nhiêu cảm tình, nhưng cũng là con gái của con trai mình, cô đã sớm ngại Vệ Phương Nghi sinh quá ít.
Lúc này Diệp Minh Ngọc đến gần nhìn một cái, làm nũng nói: "Bà nội, con cũng muốn."
Bà cô nhà họ Diệp một bên Diệp trêu ghẹo: "Minh Ngọc, con bây giờ cũng đã là bạn gái của đại thiếu gia, còn muốn chi trang sức của bà nội con, nghe nói nhà họ Hoắc phía dưới còn có cả một kho tàng kho báu, châu báu hắn tùy con chọn chọn cũng được mà."
Diệp Minh Ngọc trong lòng lúng túng, cô cùng với Hoắc đại thiếu gia chỉ cùng nhau ăn tối có một lần, sau đó còn cùng nhau đi ra ngoài, nhưng mà bây giờ mọi người đều biết cô có tới lui với đại thiếu gia, tuyệt đối không thể để mất mặt: "Đại thiếu gia có đề cập qua, bảo con thích gì thì cứ lấy mà dùng, nhưng mà... Chúng con còn chưa kết hôn, con cảm thấy không được tốt lắm ý".
- ----------------------