Cơm nơi nào cũng có thể ăn, nhưng mọi người cũng muốn đi ra ngoài trò chuyện bàn tán, cái người Nhạc Hạ Thu này rốt cuộc có thật sự cắm sừng Hoắc Anh Tuấn hay không.
Mắt thấy mấy vị khách mời đám cưới từng người rời đi, ông cụ Hoắc tức giận đập ly tại chỗ: “Xấu hổ mất mặt, đây chính là do mày cứ nhất quyết muốn cưới người phụ nữ này”.
“Ông nội, chuyện này Hạ Thu là bị liên lụy, con tin là cô ấy vô tội” Sắc mặt Hoắc Anh Tuấn khó chịu giải bày: “Con hồi đó từ bệnh viện tâm thần quen biết cô ấy, con rất hiểu Hạ Thu”.
“Không có ai có thể hoàn hoàn chỉnh chỉnh hiểu một người khác” Hoắc Nhã Lam có ý ám chỉ qua Sở Minh Khôi một cái, bỗng nhiên mở miệng. Bà ta trước kia cũng tự cho là mình rất hiểu Sở Minh Khôi, mấy năm nay lại phát hiện người bên cạnh chăn gối ngủ chung hơn hai mươi năm lại không thể nhìn ra chân. tướng thật sự.
Hoắc Anh Tuấn là con trai của bà, rất có thể lại bước lên vết xe đổ của bà.
“Mẹ con nói không sai” Bà cụ Hoắc gật đầu: “Con cũng đừng trách chúng ta mới vừa rồi hủy bỏ hôn sự. Chúng ta coi như trưởng bối, chúng ta dĩ nhiên hy vọng con cưới được một người phụ nữ trong sạch. Mới vừa rồi cảnh sát ngay trước mặt nhiều khách mời đám cưới như vậy cố ý phải dẫn Nhạc Hạ Thu đi, bà phỏng đoán bọn họ đã nắm giữ chút gì đó”
Hoắc Vân Dương cũng không nhịn được lấy dũng khí nói: “Anh hai, em cũng cho là hay là tra rõ một chút, đàn bà thì em gặp nhiều, rất nhiều cũng...”
Lời còn chưa nói hết, Hoắc Anh Tuấn ánh mắt lạnh như băng liền quét tới một cái.
"Con dẫn người đi tới sở cảnh sát bảo lãnh Hạ Thu ra”
Anh nói xong xoay người rời đi.
“Lão Hoắc, chúng ta đi cùng nhau” Tống Dung Đức và Quý Tử Uyên cũng đi theo lên.
Trên đường, Tổng Dung Đức tức giận nói: “Những cảnh sát kia thật quá đáng, sớm không tra trễ không tra, lại lựa thời điểm người ta kết hôn cứ phải mang người đi. Đây không phải là ngay trước mọi người khiến cho Hạ Thu thật mất mặt sao? Hoàn toàn không vì danh tiếng của một cô gái mà cân nhắc qua. Sau này trong giới quý tộc sẽ thảo luận về Hạ Thu như thế nào?
Anh ta vừa nói vừa mở điện thoại di động ra: “Cậu nhìn một chút, bây giờ trên mạng mọi người đều biết các người hủy bỏ hôn lễ, mọi người đều ở đây mắng Hạ Thu”
“Tử Uyên...” Hoắc Anh Tuấn nhìn về phía Quý Tử Uyên.
"Yên tâm, tôi đã gọi điện thoại để cho người đóng băng các trang mạng xã hội, ngoài ra tìm một số xì căng đan của các minh tinh đưa lên thay thế” Quý Tử Uyên lộ ra mặt đầy dáng vẻ đương nhiên.
Sau khi đến sở cảnh sát, bởi vì sau khi Hoắc Anh Tuấn lấy ra giấy chứng nhận luật sư, người trực tiếp phụ trách vụ án cảnh sát Dương đích thân tới gặp anh.
“Xin lỗi, anh Hoắc. Người vẫn còn đang thẩm vấn, tạm thời không thể để cho anh mang đi” Cảnh sát Dương mặt đầy nghiêm túc nói.
Hoắc Anh Tuấn trầm giọng cau mày: “Tôi đã đệ trình các tài liệu liên quan, người tại sao vẫn không thể bảo lãnh.”
“Thật sự là vụ án này dính líu rất rộng, lại có liên lạc chặt chẽ với tổ ma túy”
“Không phải chỉ là một người nước ngoài thôi sao, làm sao dính dáng đến tổ ma túy được chứ” Tống Dung Đức buồn bực hỏi.
“Tôi giải thích qua một chút cho các anh biết. Người chết tên là Lỗ Triết Hạn, chúng tôi đã cùng với cảnh sát quốc tế bên kia nói chuyện. Người chết trước kia ở nước Miên cũng thường xuyên phạm án, ngồi tù qua mấy lần. Lần này sau khi tới nước Nguyệt Hàn, chúng tôi tra được tài khoản vốn là của Nhạc Hạ Thu lại chuyển cho Lỗ Triết Hạn sáu trăm tỷ. Lỗ Triết Hạn ở trong nhà trọ của cô ấy, thường xuyên ra vào các sòng bài địa phương đánh bạc và đến các quán rượu.
Đồng thời khi các nhân viên khám nghiệm tử thi giải phẫu cho anh ta, phát hiện anh ta gần đây dính vào chất ma túy. Sau khi điều tra quán rượu anh ta thường xuyên ra vào, chúng tôi có kiểm tra một số người phụ nữ cũng hay ra vào quán rượu này, chúng tôi phát hiện Lễ Triết Hạn thường xuyên mang rất nhiều người phụ nữ trở về nhà trọ. Trong số những người phụ nữ này cũng có ba người cũng có liên quan đến ma túy”
Con người của Hoắc Anh Tuấn kịch liệt co rúc một cái: "Anh nói Nhạc Hạ Thu đưa cho Lỗ Triết Hạn sáu trăm tỷ?"
“Chính xác là như vậy, ba trăm tỷ là hơn một tháng trước, ba trăm tỷ khác là gần đây gửi qua. Chúng tôi đã chắc chắn tất cả số tiền mà Lỗ Triết Hạn tiêu xài toàn bộ đều là Nhạc Hạ Thu cung cấp. Đồng thời theo tin của những người hàng xóm bên cạnh, Nhạc Hạ Thu một tuần lễ ít nhất sẽ có ba lần là đi đến nhà trọ của Lỗ Triết Hạn, thường xuyên ở trong đó khoảng sáu bảy giờ.
Chúng tôi