Khương Tuyết Nhu nhìn phía sau đài một cái, một đoạn video cũ kỹ xuất hiện ở trên màn hình.
Trong hình, một tên cảnh sát đang thẩm vấn một vị tóc tai bù xù, một người đàn bà trung niên mặt đầy nếp nhăn: "Bình thường thời điểm cậu ấy khóc thì bà đã làm gì đối với cậu ấy?" "Tôi lột quần áo cậu ấy, đem cậu ấy nhất ở trong ngăn kéo, khóa lại." "Qua bao lâu?" "Khoảng chừng hai ngày, người nhà họ Hoắc cũng sẽ không quan tâm cậu ấy, không một ai biết, hai ngày cũng không chết đói một người."
Cảnh sát tức giận: "Mùa đông mà cũng làm như vậy?" "Đúng, có lúc tôi nhìn cậu ấy cóng đến ngất đi, liền vội vàng đem cậu ấy kéo ra, nói với người nhà họ Hoắc là cậu ấy không chịu mặc nhiều quần áo nên lên cơn sốt, người nhà họ Hoắc đều rất tin tôi, hơn nữa bình thường tính cáchHoắc Anh Tuấn đều rất cô độc, mọi người cũng không thích cậu ấy cho lắm."
Năm phút video sau khi kết thúc, toàn hội trường yên tĩnh, rất nhiều ký giả phái nữ lòng đã đầy căm phẫn.
Khương Tuyết Nhu hít một hơi thật sâu, ánh mắt đã ửng đỏ: "Tôi chỉ muốn nói là, anh ấy không có giết bà vú, anh ấy chẳng qua là đâm bà vú bị thương, bởi vì sau khi anh ấy bị nhốt ba ngày ba đêm, tinh thần rốt cuộc cũng tan vỡ, nên đã phản kháng, sau đó anh ấy ở bệnh viện tâm thần ngày người ba năm, bác sĩ nói anh ấy đã rất ít khi tái phát bệnh nên có thể xuất viện" "Nhưng ngay tại ngày hôm qua, chuyện có liên quan bệnh tình của anh ấy cùng với hình ảnh ùn ùn truyền đến, không sai, ngay tại trước buổi họp báo công bố con chip một ngày, anh ấy quả thật bị đả kích, tôi lúc ra khỏi cửa, anh ấy vẫn còn đang hôn mê, buổi họp báo này thiếu chút nữa đã bị hủy bỏ."
Khương Tuyết Nhu ánh mắt bỗng nhiên thay đổi căm giận: "Người ác ý tung những tấm hình này nhất định rõ ràng chính là rắc muối lên vết thương của một người đang bị thương, chúng ta có thể buôn bán cạnh tranh, nhưng không thể không có đạo đức ranh giới cuối cùng, những năm này, anh ấy quyên góp cả hơn hai trăm tỷ đồng cho từ thiện, tạo nên vô số công ăn việc làm cho người dân, trợ giúp vô số gia đình, anh ấy đã làm gì sai, anh ấy đã tổn thương qua các người sao?"
Hiện trường buổi họp báo tất cả mọi người đều trầm mặc xuống, có ký giả rốt cuộc mở miệng nói xin lỗi: "Tôi xin lỗi vì những lời tôi đã nói về cậu cả Hoắc, thật xin lỗi" "Tôi cũng vậy, tôi đã đào sâu vấn đề hỏi rất quá đáng." "Không quan trọng.Khương Tuyết Nhu mím môi khẽ mỉm cười, tầm mắt rơi vào trên người ký giả kinh tế tài chính Trác Dương: "Tôi nhớ ngày hôm qua chuyện có liên quan bệnh tình cùng với hình ảnh của Hoắc Anh Tuấn đều là do đài truyền hình kinh tế tài chính Trác Dương của các người truyền đi, hôm nay ở trên buổi họp báo cũng là anh là người đầu tiên nêu lên đề tài này, hai vợ chồng chúng tôi đã đắc tội qua anh sao?"
Tên ký giả kinh tế tài chính Trác Dương sắc mặt đỏ lên: "Tôi chẳng qua là đang thi hành chuyện một người ký giả nên làm. "Đúng vậy, các người là ký giả tài chính kinh tế, tại sao không hỏi tôi chuyện có liên quan sự phát triển của công ty cùng nghiệp vụ chuyên môn, lại ưa thích đi đào bớt chuyện bệnh nhân riêng tư.Khương Tuyết Nhu cười châm chọc: "Là do nhà họ Sở cho anh không ít tiền chứ gì."
Nhà họ Sở?
Toàn hội trường xôn xao. "Thiệt hay giả, nhà họ Sở muốn làm gì?" "Anh vẫn chưa rõ sao, nhà họ Sở là gia đình của bố Hoắc Phong Lang, Hoắc Phong Lang là tổng giám đốc tập đoàn Hoắc thị, chuyện này rõ ràng có liên quan đến nhà họ Hoắc, đừng quên tập đoàn Ánh Hạ với tập đoàn Hoắc thị cho tới bây giờ đều là quan hệ buôn bán cạnh tranh." "Chết tiệt, Hoắc Anh Tuấn dù gì cũng là người nhà họ Hoắc, cũng quá vô sỉ đấy chứ." "Không thể tránh khỏi, để cho Hoắc Anh Tuấn lúc còn nhỏ bị một bà vú em ngược đãi sao." "Người nhà Hoắc với mẹ anh ấy là những người như thế nào."
- ----------------------