Anh quả thật rất nhiều năm không kiện, nếu không phải lúc trước ở trong bệnh viện Nhạc Trạch Đàm mở ra cái miệng đó, anh cũng không nhất định sẽ đích thân ra tòa.
Không thể không nói, cái tên Nhạc Trạch Đàm này quả thật muốn khiến anh cùng Khương Tuyết Nhu đẩy tới tuyệt cảnh.
Sâu trong đáy lòng anh thoáng qua phiền não cùng nổi nóng vô cùng, nhưng cẩn thận nghĩ kĩ, khi Khương Tuyết Nhu dùng Hiểu Khê uy hiếp mình, đã chặt đứt một tia tình cảm cuối cùng của hai người.
Cô cho tới bây giờ cũng không biết quý trọng, anh lại cần gì phải để ý.
“Được rồi, trong lòng tôi hiểu rõ, cậu đi ra ngoài đi"Hoắc Anh Tuấn lạnh nhạt mở miệng.
Ngôn Minh Hạo cài cửa lại sau khi đi ra thở dài, vốn là anh thấy Cậu cả Hoắc cùng Khương Tuyết Nhu tốt lắm, còn do dự muốn chờ hai người có lần nữa kết hôn hay không, đem chân tướng về đứa con nói cho cậu cả Hoắc.
Nhìn dáng dấp không cần, cậu cả Hoắc vĩnh viễn là vô điều kiện thiên vị Nhạc Hạ Thu, cho dù biết mình yêu Khương Tuyết Nhu, cũng vẫn như vậy, đối với Nhạc Hạ Thu che chở đã là bản năng in vào trong xương tủy cậu cả Hoắc, hay là cứ như vậy đi, để cho cậu cả Hoắc cùng Nhạc Hạ Thu gieo họa lẫn nhau đi, cũng không cần đi tổn thương Khương Tuyết Nhu, anh là thật cũng không nhìn nổi.
Khu biệt thự Hằng Thịnh.
Hai ngày qua Khương Tuyết Nhu ở nhà tìm được video trong hộp đen của chiếc xe gần đó, nhìn đến choáng váng đầu hoa mắt, cũng may có Lâm Minh Kiều hỗ trợ, nhưng mà vẫn là mệt rả cả hai người không làm sao ngủ được.
Đến buổi chiều, Lư Hồng Khoa mang tới tiến trình liên quan đến vụ án của Lục Thiên Bảo: “Vụ án này đã quyết định thứ ba tuần sau ra toàn, luật sư đối phương là Hoắc Anh Tuấn”