“Chị Vương, bản vẽ thiết kế trong kẹp tài liệu của tôi, là do chị tráo đổi phải không?” Thư Tình thản nhiên lên tiếng.
Chị Vương gật đầu, thừa nhận ngay: “Đúng vậy.”
“Tại sao chị phải làm như thế?” Thư Tình tiếp tục truy hỏi.
Chị Vương rủ mắt: “Có người cho tôi năm trăm ngàn, bảo tôi tráo bản vẽ thiết kế của cô Thư.”
“Cho chị năm trăm ngàn, sai khiến chị?” Ánh mắt Thư Tình sắc bén liếc một vòng: “Người đó có mặt trong phòng họp không?”
“Có, chính là cô ta!” Chị Vương đột nhiên duỗi ngón tay, trực tiếp chỉ về phía Hạ Tinh Tinh: “Chính là trưởng phòng Hạ đã sai khiến tôi!”
“Chị đừng ngậm máu phun người, có phải Thư Tình sai khiến chị nói vậy không? Đúng, nhất định là Thư Tình bảo chị vu oan cho tôi!” Hạ Tinh Tinh hoảng hốt lúng túng hét lên, vội vàng hắt nước bẩn lên người Thư Tình.
Thấy dáng vẻ chó cùng rứt giậu của Hạ Tinh Tinh, Thư Tình giương khóe môi.
Tất cả mọi chuyện đều nằm trong kế hoạch của cô.
Hôm đó, cô nghe thấy Hạ Tinh Tinh nói chuyện điện thoại với Từ Uyển Nhi trong nhà vệ sinh, biết hai người họ cấu kết nhau làm việc xấu, lại muốn lên kế hoạch đối phó cô.
Cô bảo Anthony âm thầm nghe lén điện thoại của Hạ Tinh Tinh, biết âm mưu của Hạ Tinh Tinh là tráo đối bản vẽ thiết kế “băng và lửa”, muốn để Hoắc Vân Thành đuổi Thư Tình ra khỏi Hoắc thị với tội danh không làm tròn trách nhiệm.
Hạ Tinh Tinh biết con trai chị Vương bệnh nặng, cần tiền gấp, muốn dùng tiền mua chuộc chị Vương, bảo chị Vương lén lút tráo đổi bản thiết kế.
Thư Tình tìm chị Vương, liên lạc với bác sĩ trung y điều trị thân thể cho cô lúc nhỏ để chữa bệnh cho con trai chị Vương.
Bệnh tình của con trai chị Vương rất nhanh đã có chuyển biến tốt, chị Vương vô cùng biết ơn Thư Tình, hứa sẽ giúp Thư Tình làm bất cứ chuyện gì.
Cho nên, Thư Tình dùng chiêu tương kế tựu kế, bảo chị Vương giả vờ nhận tiền của Hạ Tinh Tinh, đồng ý tráo đổi bản vẽ thiết kế giúp cô ta, đồng thời âm thầm thu thập chứng cứ.
Để dụ rắn ra hang, một chiêu trí mạng!
Hạ Tinh Tinh muốn vu oan cô đuổi cô đi, bây giờ cô sẽ trả lại cho Hạ Tinh Tinh gấp bội!
“Chị Vương, tôi có sai khiến chị vu oan cô ta không?” Thư Tình ung dung hỏi.
Sắc mặt chị Vương nghiêm nghị, vội vã lắc đầu nói: “Không có, là trưởng phòng Hạ sai bảo tôi lén lút tráo đổi bản vẽ của thư ký Thư.”
“Chị nói bậy!” Hạ Tinh Tinh liên tục phủ nhận: “Thư Tình cho chị lợi ích gì, để chị vu oan tôi như thế?”
“Tôi không vu oan cô, trưởng phòng Hạ, đây là tiền hôm đó cô đưa cho tôi, lúc bảo tôi lén lút tráo đổi bản vẽ, tôi đã âm thầm ghi âm lại.” Chị Vương nói, lấy bút ghi âm từ túi áo ra.