“Cảm ơn.” Thư Tình vỗ vai Thẩm Tuấn Ngôn, cười nói.
Cảnh tượng này rơi vào mắt Hoắc Vân Thành, khuôn mặt tuấn tú liền âm trầm xuống.
Quan hệ giữa Thư Tình và Thẩm Tuấn Ngôn rốt cuộc là gì?
Nửa tiếng sau, Lưu Tiểu Ninh đúng giờ chạy đến.
“Thẩm tổng, chuyện đó là thật hả? Hoắc thị thật sự muốn mời tôi làm người phát ngôn ư?” Lưu Tiểu Ninh không thể tin nổi.
Thẩm Tuấn Ngôn nhẹ nhàng cười: “Đã đến đây rồi, tôi còn lừa cô được hay sao?”
“Tôi không có ý đó, chỉ là…quá bất ngờ thôi, thật tuyệt quá!” Giọng nói Lưu Tiểu Ninh không kìm nổi sự hưng phấn.
Được trở thành người phát ngôn cho Hoắc thị là niềm ao ước của biết bao minh tinh điện ảnh, cô ấy chỉ là một tân binh mới ra mắt không lâu, không ngờ sẽ được Thẩm Tuấn Ngôn trao cho cô cơ hội này.
“Thể hiện cho tốt.” Thẩm Tuấn Ngôn trầm giọng dặn dò: “Đừng làm mất mặt công ty chúng ta.”
“Tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức.” Lưu Tiểu Ninh nghiêm trang đáp.
Dáng người Lưu Ninh khá giống với Annie, chiếc váy được thiết kế riêng cho Annie cũng phù hợp với cô ấy.
Chỉ có điều…thiếu mất một cái khuy.
“Liên hệ Leo Studio đặt một chiếc khuy áo kim cương.” Hoắc Vân Thành ra lệnh Lâm Thanh Phong.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.org. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất
Lâm Thanh Phong gật đầu, đang định gọi cho Leo Studio thì Thư Tình ngắt lời anh: “Không cần phiền phức như vậy, chỉ cần cho tôi năm phút là chúng ta có thể bắt đầu chụp.”
Năm phút ư? Thư Tính tính làm gì vậy?
Ánh mắt khó hiểu của Hoắc Vân Thành rơi vào Thư Tình, chiếc váy bị thiếu mất một cái khuy áo thì sao có thể tiếp tục chụp được?
Dưới ánh nhìn kinh ngạc của mọi người, Thư Tình cầm chiếc váy lên, dùng kéo nhanh chóng tháo xuống toàn bộ những chiếc khuy còn lại ở sau lưng chiếc váy.
Đôi tay cô thoăn thoắt sắp xếp lại những chiếc khuy đó thành hàng, xe chỉ luồn kim, một lần nữa cố định lại chúng ngay ngắn.https://tamlinh247.org/
Kỹ thuật điêu luyện của cô làm mọi người phải kinh ngạc há hốc mồm.
Ánh mắt Hoắc Vân Thành vẫn dõi theo từng cử động của Thư Tình không dứt, nghiên cứu tìm tòi.
Lại một lần nữa cô khiến cho anh phải bất ngờ. Bộ váy này là sản phẩm do Leo Studio thiết kế ra, nếu không phải vô cùng tự tin với kỹ thuật của chính mình thì chắc chắn không ai dám làm như cô cả.
Sau năm phút không hơn không kém, Thư Tình đã cố định lại các khuy áo chỉnh tề, chín cái khuy nằm ngay hàng thẳng lối hoàn toàn không có dấu vết nào cho thấy ngay từ ban đầu đã có thêm một chiếc khuy nữa ở đó cả.
“Xong rồi.” Thư Tình cất gọn kim chỉ vào hộp dụng cụ.
Bỗng nhiên một giọng nói trầm thấp vang lên bên tai cô, Hoắc Vân Thành đã tiến đến lúc nào không hay.
Anh gật gù, dùng một âm lượng chỉ có hai người mới nghe thấy được nói: “Em còn biết làm cả cái này hả?”
Thư Tình sắp xếp lại hộp dụng cụ, quay đầu mỉm cười: “Anh quên rằng tôi tới từ nông thôn hả? Không học mấy nghề này thì biết làm gì để kiếm sống đây?”
Không quan tâm tới Hoắc Vân Thành nữa, Thư Tình đưa chiếc váy cho Lưu Tiểu Ninh: “Cô mặc thử xem.”
Lưu Tiểu Ninh nhận lấy rồi tiến vào phòng thử đồ, khi cô ấy lần nữa bước ra, quả nhiên vẻ đẹp của chiếc váy được phát huy tốt hơn gấp trăm lần so với Annie.