Không phải cô đã uống ly rượu có bỏ thuốc rồi sao?
Tại sao bây giờ cô lại hoàn toàn không sao?
Chẳng lẽ bộ dạng ban nãy của cô đều là giả vờ?
Con tiện nhân Thư Tình này, cô muốn làm gì?
Thư Tình lắc lắc nửa ly rượu đỏ trong tay, lạnh lùng nói: “Nếu rượu này ngon như vậy, cứ để cô uống hết đi.”
“Tôi không uống, cô buông ra.” Annie cố gắng vùng vẫy muốn đẩy Thư Tình ra.
Thư Tình một tay giữ đầu Annie, tay kia rót nốt phần rượu đỏ còn lại vào miệng cô ta.
Nếu Annie đã vô sỉ như vậy, muốn hãm hại cô bằng thủ đoạn thấp kém này, vậy đừng trách sao cô không khách khí.
Gậy ông đập lưng ông, cạm bẫy này, hãy để Annie tự mình vượt qua.
Cổ họng Annie bị nghẹn đến khó chịu, ho dữ dội, “Khụ khụ … Thư Tình, cô… Tiện nhân! Vừa rồi cô căn bản không uống ly rượu kia, cô chỉ giả vờ thôi!”
“Ừm, tôi không uống, vậy thì sao?” Thư Tình giễu cợt, “Không ngờ cô lại dùng thủ đoạn đê tiện như vậy. Đã vậy, cô hãy tự mình thưởng thức ly rượu này đi.”
“Thư Tình, tôi sẽ không tha cho cô đâu!” Annie trừng mắt nhìn Thư Tình, vẻ mặt oán hận vô hạn, cô yamuốn đứng dậy, nhưng tác dụng của thuốc đã sớm phát tác.
Cô ta mềm nhũn và gục xuống ghế sô pha.
Nóng quá …
Dưới tác dụng của thuốc, toàn thân Annie bắt đầu nóng ran như bị sốt, rất khó chịu.
Thấy Annie yếu ớt ngồi phịch xuống ghế sô pha, khóe miệng Thư Tình nở nụ cười châm chọc, cô xoay người bước ra khỏi phòng khách.
Sàn nhảy của bữa tiệc.
Từ Uyển Nhi ôm chặt lấy người đàn ông trước mặt, tim đập dữ dội.
Đây là lần đầu tiên cô ta tiếp xúc thân mật với Hoắc Vân Thành như vậy.
Anh sẵn sàng khiêu vũ với cô ta, chẳng lẽ trong lòng của Hoắc Vân Thành, anh thực sự thích cô ta
Nghĩ đến điều này, tim của Từ Uyển Nhi đập dữ dội như có một con nai đang chạy loạn.
Cô ta ngước mắt lên, ánh mắt si mê nhìn khuôn mặt xinh đẹp có một không hai của Hoắc Vân Thành.
Thật tuyệt nếu thời gian có thể dừng lại vào giây phút này.
Từ Uyển Nhi đang chìm đắm trong suy nghĩ thì đột nhiên Hoắc Vân Thành lạnh lùng buông cô ta ra.
Đôi mắt của Hoắc Vân Thành từ đầu đến cuối không hề rời khỏi Thư Tình, khoảnh khắc nhìn thấy Thư Tình đứng dậy rời đi, anh tđã không còn hứng thú với việc khiêu vũ với Từ Uyển Nhi.
“Vân Thành, anh đi đâu vậy?” Từ Uyển Nhi suýt ngã, nhanh chóng kéo Hoắc Vân Thành lại.
Hoắc Vân Thành vô cảm đẩy cô ta ra, đôi môi mỏng khẽ nhếch lên, “Tôi còn có chuyện phải làm.”
Nhìn thấy người đàn ông trước mặt lấy lại sự thờ ơ và xa lánh thường ngày, trái tim Từ Uyển Nhi bất giác chùng xuống.
Vừa rồi rõ ràng vẫn tốt đẹp, hai người còn đang khiêu vũ, lại phối hợp ăn ý như vậy, tại sao chỉ trong phút chốc Hoắc Vân Thành lại thờ ơ với cô ta như vậy?
Tại sao?
Rõ ràng là cô ta yêu Hoắc Vân Thành rất nhiều.
Tại sao Hoắc Vân Thành lại thờ ơ với cô ta?
Tất cả do Thư Tình!
Vào lúc này, Từ Uyển Nhi nhận được một tin nhắn từ Annie.
Thấy Annie nói trong tin nhắn rằng mọi chuyện đang diễn ra tốt đẹp, Từ Uyển Nhi không khỏi nhếch khóe môi.