“Được, không thành vấn đề.” Thư Tình đồng ý ngay.
Ông nội Hoắc và ông nội của Thư Tình có mối quan hệ sinh tử, nếu đã đến thành phố A, là phận con cháu, về tình về lý cô cũng phải đến thăm ông nội Hoắc.
Không ngờ Thư Tình lại đồng ý sảng khoái như vậy, Hoắc Vân Thành sững sờ.
Nhớ đến cuộc điện thoại ban nãy của Thư Tình, Hoắc Vân Thành lạnh lùng nói: “Nhớ kỹ thân phận của cô, đừng cùng mấy người không đàng hoàng đến quán bar gì đó, mất mặt Hoắc gia.”
Mất mặt Hoắc gia?
Hoắc Vân Thành anh dựa vào cái gì mà quản cô? Thật sự coi mình là chồng chưa cưới của cô à?
“Đây là tự do của tôi, không liên quan đến Hoắc gia.” Thư Tình nhếch miệng: “Ba tháng sau chúng ta sẽ hủy bỏ hôn ước, cậu chủ Hoắc không khỏi quản rộng quá rồi.”
Thấy sắc mặt Hoắc Vân Thành đã lạnh đến mức sắp đóng băng, Thư Tình chẳng chút do dự ra lệnh đuổi khách: “Tôi muốn nghỉ ngơi, nếu anh không còn chuyện gì khác, mời anh ra ngoài!”
Gương mặt điển trai của Hoắc Vân Thành vặn vẹo, người phụ nữ này dám đuổi anh đi?
Thư Tình trực tiếp đẩy Hoắc Vân Thành ra ngoài, xoay người đóng cửa.
Rầm một tiếng, khiến Hoắc Vân Thành tức giận.
Lần đầu tiên có người dám đuổi anh đi, còn là một người phụ nữ.
Vốn dĩ anh còn muốn quan tâm công việc của cô một chút, anh bảo Hạ Tinh Tinh đưa hạng mục của thời thượng Lady cho Thư Tình, muốn cho cô cơ hội để rèn luyện.
Anh cũng biết, với người mới như Thư Tình mà nói, trong chốc lát đã nhận hạng mục lớn như vậy nhất định sẽ gặp muôn vàn khó khăn, cho nên anh quyết định đích thân chỉ dạy cô.
Bây giờ xem ra, không cần thiết nữa.
Người phụ nữ này hoàn toàn không cảm kích.
Tất nhiên Thư Tình không biết suy nghĩ của Hoắc Vân Thành, nếu biết anh xem cô là người mới muốn rèn luyện, nhất định sẽ trợn mắt líu lưỡi.
Sau khi đuổi Hoắc Vân Thành đi, Thư Tình lấy một chiếc máy tính nhỏ ra khỏi vali, mở tập tin mã hóa.
Trong đó là lễ phục kiểu mới do cô thiết kế.
Một trong những thân phận của Thư Tình, chính là nhà thiết kế thời trang Loe nổi tiếng toàn cầu.
Loe là ai?