Ánh mắt Hoắc Vân Thành thâm sâu nhìn cô chằm chằm, giọng nói hơi khàn: “Thư Tình, còn gần hai tháng.”
Thư Tình ngẩn ra: “Hai tháng gì?”
“Nếu như trong vòng hai tháng tôi có thể làm em thích tôi, đến lúc đó em sẽ ở lại sao?” Trông đôi con ngươi saau thẳm của Hoắc vân Thành cuộn trào lên những tâm tình phức tạp.
Trong vòng hai tháng phải lòng anh?
Thư Tình cắn cánh môi, nghiêm mặt nói: “Chuyện này là chuyện không thể nào.”
“Nếu như có thể thì sao? Nếu em thực sự thích tôi, có thể ơ lại sao?” Hoắc Vân Thành kiên trì hỏi, trong ánh mắt đều là vẻ nhất định phải có được.
“Không tồn tại nếu như.” Ném ra những lời này, Thư Tình đi thằng ra khỏi phòng làm việc không thèm quay đầu lại.
Trái tim lại không tự chủ được đập nhanh.
Hoắc vân Thành có ý gì? Anh thực sự muốn giữ cô lại?
Vậy Đường Đường của anh thì sao?
Thư Tình không ngừng tự nhủ với mình, sở dĩ Hoắc Vân Thành nói vậy hoàn toàn là bởi vì cô giống với Đường Đường mà thôi.
Thư Tình cô không thèm cũng không thể trở thành thế thân của người khác!
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.org. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Mấy ngày tiêp theo, tất cả đều êm đẹp.
Hạ Tinh Tinh bởi vì cố ý đả thương người khác, bị phán một năm tù.
“Băng và Lửa” nhận được thành công vô cùng rạng rỡ, Bruce vô cùng hài lòng với lần hợp tác này, vui vẻ trở về Pháp cùng trợ lý.
Mà dưới sự mời mọc vô cùng tha thiết của Lâm Nam, Vu Na ở lại thành phố A vui chơi mấy ngày, sau đó cũng quay lại Pháp.
Bộ sưu tập chân báu “Băng và Lửa” nổi tiếng ngay lần đầu ra mắt, lấy được thành tích đáng kêu ngạo, địa vị của Hoắc Thị trong giới châu báu vượt qua “Love&Love”, trở thành kẻ đứng đầu mới.
Mấy ngày nay, xưởng sản xuất châu báu ở thành phố A của Hoắc Thị cùng với công xưởng chi nhánh công ty bên Pháp đều tăng ca đẩy mạnh sản xuất bộ sưu tập “Băng và Lửa”.
Mà Thư Tình cũng bởi vì phụ trách hạng mục “Băng và Lửa” mà chiếm được sự tán dương mạnh mẽ của Hoắc Vân Thành, trong nhất thời, danh tiếng vô cùng vang dội.
Biệt thự Từ gia.
Từ Uyển Nhi nhìn Thư Tình không ngừng xuất hiện trên truyền thông cùng với Hoắc Vân Thành, trên mặt hiện đầy giận dữ và gấp gáp, cô ta cầm một bình hoa trên bàn, hung hăng ném mạnh xuống đất, “Thư Tình, Thư Tình, lại là Thư Tình! Cô ta có cái gì tốt chứ?”
Bạch Lam bị bộ dạng này của Từ Uyển Nhi dọa sợ, vội vàng an ủi nói: “Uyển Nhi, cậu đừng gấp, Thư Tình không phải là kẻ tốt số sao? Lúc trước ba phen bốn bận chuyển nguy thành an.
Tôi thấy Hoắc Vân Thành cũng chính là muốn thử cái mới, một ngày nào đó Hoắc Vân Thành cũng sẽ chán rồi đuổi Thư Tình đi thôi. Đến lúc đó vị trí thiếu phu nhân nhà họ Hoắc còn không phải là của Uyển Nhi cậu sao?”
“Phải đợi đến bao giờ nữa!” Từ Uyển Nhi căm hận mở miệng, “Đồ nhà quê đó tốt hơn tôi ở điểm nào?”
“Đương nhiên là không sánh được với cậu rồi.” Tròng mắt Bạch Lam đảo nhanh như chớp, “Tôi nói chứ, đồ nhà quê kia chính là gần quan được ban lộc, cậu nghĩ mà xem, cô ta và Hoắc Vân Thành cùng nhau đi làm, còn cùng sống một nhà, thế này mà không vội quyến rũ Hoắc Vân Thành thì còn đợi cái gì nữa?”
“Vậy phải làm sao bây giờ? Nhanh nghĩ cách mau chóng đuổi cô ta đi!” Từ Uyển Nhi vô cùng sốt ruột, hận không thể khiến Thư Tình lập tức biến mất không thấy tăm hơi, tốt nhất là đừng bao giờ xuất hiện nữa.
“Uyển Nhi, chi bằng cậu nghĩ cách nào đó để đến Hoắc Thị làm việc đi.” Bạch Lam đề nghị, “Thư Tình sống dưới mí mắt cậu, cậu còn sợ cô ta làm ra trò gì hay sao? Hơn nữa như vậy thì cậu và Hoắc Vân Thành có thể sớm chiều chung đụng, tin rằng anh ấy rất mau là có thể phát hiện ra cậu tốt hơn Thư Tình kia ngàn vạn lần, đến lúc đó Hoắc Vân Thành khẳng định sẽ đá Thư Tình để quay qua theo đuổi cậu.”