"Đủ rồi!" Gương mặt tuấn tú của Hoắc Vân Thành trầm xuống, nóng nảy ngắt lời Hoắc Thiến, "Thư Tình và Lâm Nam là bạn, em đừng suy đoán lung tung."
Trong đầu anh bất giác hiện lên cảnh tượng ở quán bar hôm đó, Thư Tình hát cho Lâm Nam nghe.
Hoắc Vân Thành nhăn mặt trở về văn phòng tổng tài.
Trong đầu tưởng tượng dáng vẻ thân thiết của Thư Tình và Lâm Nam, Hoắc Vân Thành phiền muộn lật tư liệu trên bàn, nhưng một chữ cũng không đọc vào.
Lâm Nham Phong cầm một văn kiện đi vào cho Hoắc Vân Thành ký tên, vừa đi đến cửa, chợt nghe thấy giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng của Hoắc Vân Thành truyền đến, "Sao lại có lỗi đánh máy?"
"Xin lỗi tổng tài, tôi sẽ sửa ngay lập tức!" Giám đốc bộ phận đang báo cáo với Hoắc Vân Thành bị mắng té tát, trên mặt đầy mồ hôi lạnh.
Không biết hôm nay tổng tài đại nhân uống nhầm thuốc gì, vẻ mặt u ám, chỉ vì một lỗi chính tả mà phê bình hết nửa giờ đồng hồ.
"Còn không mau đi sửa!" Ánh mắt lạnh lùng của Hoắc Vân Thành cơ hồ có thể khiến người ta chết cóng.
"Vâng, vâng!" Giám đốc bộ phận như trút được gánh nặng, vội vội vàng vàng chạy ra ngoài.
Gặp được Lâm Nham Phong trước cửa, giám đốc bộ phận còn sợ hãi nhắc nhở, "Hôm nay tổng tài tâm trạng không tốt, cậu tự mình cầu phúc đi."
Tâm trạng không tốt?
Tổng tài đại nhân vẫn luôn mang bộ mặt lạnh lùng nghiêm khắc kia, có khi nào tâm trạng tốt chứ?
Lâm Nham Phong nghi hoặc gõ cửa.
"Mời vào!" Thanh âm Hoắc Vân Thành quả nhiên lạnh hơn bình thường mấy phần.
Vừa đẩy cửa, một cỗ không khí lạnh liền đập vào mặt, Lâm Nham Phong đưa văn kiện trong tay cho Hoắc Vân Thành, thận trọng nói, "Tổng tài, văn kiện này cần ký tên."
Hoắc Vân Thành cầm lấy văn kiện, nhìn thoáng qua, trầm giọng nói, "Không phải chiều nay phải đưa văn kiện này cho đối tác sao? Vì sao đến giờ mới đến ký tên?"
Lâm Nham Phong run rẩy, còn không phải buổi sáng tổng tài đại nhân anh nghỉ phép sao.
Dường như nhìn thấu suy nghĩ trong lòng Lâm Nham Phong, thanh âm lạnh lẽo của Hoắc Vân Thành lại vang lên, "Không biết đến nhà tìm tôi ký tên sao?"
Lâm Nham Phong bị ánh mắt nghiêm nghị của Hoắc Vân Thành làm cho da đầu tê dại, liên tục nói, "Tôi biết rồi, lần sau tôi sẽ chú ý."
Lúc này Hoắc Vân Thành mới đặt bút xuống, ký tên mình lên.
Lâm Nham Phong cầm văn kiện, xoay người chuẩn bị ra ngoài, bỗng nhiên phía sau truyền đến giọng nói lạnh lùng của Hoắc Vân Thành, "Nếu một người phụ nữ chướng mắt một người đàn ông, thì là vì cái gì?"