Mục lục
Hoắc tổng, tôi muốn từ hôn - Thư Tình - Hoắc Vân Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Cảm ơn.” Annie cảm động nói.  

 

“Cô và Bruce dạo này sao rồi?” Từ Uyển Nhi cố tình sát muối vào vết thương.  

 

Vừa nghe đến Bruce, đôi mắt Annie lập tức ảm đạm.  

 

“Chúng tôi đã chia tay rồi.” Giọng Annie man mác buồn.  

 

“Sao lại chia tay? Là vì chuyện hôm bữa tiệc sao?” Từ Uyển Nhi tựa như lơ đãng nhắc tới.  

 

Annie cắn môi: “Là Thư Tình! Tất cả đều do con Thư Tình đó!"  

 

Ly rượu vang đỏ trong bữa tiệc lần đó đáng ra là phải cho Thư Tình uống, nhưng Thư Tình lại giả vờ uống để đánh lừa cô ta rồi còn rót hết rượu lại cho cô ta nữa, làm cho hình tượng của cô ta trước mặt mọi người mất sạch!  

 

Nếu không tại Thư Tình, Bruce cũng sẽ không muốn chia tay cô ta, hiện giờ cô ta cũng không phải lưu lạc đến mức phải ngủ với loại người như Joseph.  

 

Từ Uyển Nhi càng thêm ra vẻ kinh ngạc: “Thì ra chuyện xảy ra hôm đó đều do một tay Thư Tình dựng nên.”  

 

“Đúng vậy, là cô ta!” Nhắc đến Thư Tình, Annie liền hận nghiến răng nghiến lợi!  

 

“Thư Tình có biết làm cái gì ngoại trừ quyến rũ đàn ông không vậy?” Từ Uyển Nhi híp mắt: “Thật ra muốn làm cho Bruce hồi tâm chuyển ý rất đơn giản.”  


 

“Từ tiểu thư, cô có cách gì hả?” Annie vừa nghe liền vội vàng hỏi.  

 

Chỉ cần có thể làm cho quay lại với mình, cô ta bằng lòng trả giá mọi thứ!  

 

Từ Uyển Nhi cười nói: “Bruce chia tay cô hơn phân nửa cũng là do Thư Tình mê hoặc nói ra nói vào, chỉ cần có thể làm cho Bruce thấy rõ bộ mặt thật của cô ta, khiến cho cô ta chính miệng thừa nhận đã hãm hại cô chẳng phải là được sao?”  

 

“Thư Tình sao có thể thừa nhận được?” Annie căm giận nói.  

 

Từ Uyển Nhi tiến lên một bước, thì thầm vào tai Annie.  

 

Annie mỉm cười: “Lần này nhất định phải làm cho Thư Tình chết không có chỗ chôn!”  

 

…  

 

Đêm, về khuya.  

 

Thư Tình nằm trên giường trằn trọc mãi không ngủ được.  

 

Những lời ngọt ngào Hoắc Vân Thành nói trên chiếc đu quay cứ vang lên trong đầu Thư Tình, cùng với khi nãy trong phòng anh xúc động buột miệng thốt lên hai chữ “Đường Đường.”  

 

Lòng cô rối bời như tơ vò, nghĩ mãi cũng không thể hiểu được.  

 

Thư Tình ngồi bật dậy, gọi điện cho Vu Na: “Đi bar uống với tớ đi.”  

 

Vu Na đang ngủ ngon lành lại bị Thư Tình đánh thức: “Cậu ơi, giờ này là giờ nào rồi! Nửa đêm nửa hôm bị làm sao vậy?”  

 

Thư Tình rầu rĩ nói: “Tâm trạng không tốt.”  

 

Vu Na tỉnh táo lại, vội vàng quan tâm: “Sao vậy?”  

 

“Gặp mặt rồi hẵn nói.” Thư Tình nói.  

 

Vu Na đứng dậy, lấy chìa khóa xe: “Gửi cho tớ địa chỉ khách sạn, tớ chạy sang đón cậu.”  

 

Thư Tình thay quần áo xong xuôi bước ra khỏi phòng, đứng ở đại sảnh đợi Vu Na.  

 

Annie từ phòng của Từ Uyển Nhi bước ra, đang chuẩn bị đi về thì gặp phải Thư Tình, cô ta vội vàng nấp vào một góc.  



Vừa rồi nghe Từ Uyển Nhi nói Thư Tình và Hoắc Vân Thành cũng ở khách sạn này. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK