Rốt cuộc là ai?
Hắn ta làm vậy lại vì cái gì?
Mục tiêu của hắn ta là Thư Tình? Annie? Hay Thẩm Tuấn Ngôn?
Hay là, thật ra mục tiêu của hắn ta là Hoắc Vân Thành, thậm chí là cả Hoắc Thị?
Thư Tình ở nhà tịnh dưỡng vài ngày, vết thương trên chân gần như đã khỏi hẳn.
Hôm nay là ngày quay quảng cáo chính thức cho Băng và Lửa.
Thư Tình cố ý đến trường quay sớm hơn nửa giờ, xác nhận với nhân viên công tác xem đã chuẩn bị sẵn sàng chưa.
Một lát sau, Annie và Bruce, cùng với Thẩm Tuấn Ngôn đều đến đúng giờ.
“Đã chuẩn bị xong hết chưa?” Thư Tình kiểm tra lại một lần, cũng không thấy vấn đề gì, hỏi nhân viên trang điểm.
Nhân viên trang điểm gật đầu, “Có thể trang điểm rồi.”
“Vậy tôi đi thay đồ trước.” Annie liếc Thư Tình một cái, hỏi, “Quần áo hôm nay tôi phải mặc để quay ở đâu?”
“Ở đây.” Thư Tình đưa túi quần áo cho Annie.
Bộ lễ phục này là do cô đích thân thiết kế, là mẫu mới nhất của Loe Studio.
Đây là bộ váy được Thư Tình thiết kế riêng để phù hợp với trang sức “Băng và Lửa”.
Annie cầm lấy lễ phục, dẫn theo người đại diện của mình đi vào phòng thay đồ.
Khi Annie trở ra, cô ấy mặc bộ lễ phục đỏ rực do đích thân Thư Tình thiết kế và Loe Studio sản xuất.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.org. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Bộ lễ phục này giống như được thiết kế riêng cho Annie vậy, từng lớp váy đều tôn lên vóc dáng của cô ấy một cách hoàn hảo.
Khi Annie đi tới, giống như một tia nắng đỏ rực, xinh đẹp đến mức khiến người ta không thể rời mắt.
Vô cùng hoàn mỹ, khiến mọi người đều chấn động.
Thư Tình rất hài lòng với hiệu quả này, nếu biểu hiện của Annie ở “Băng” không tốt, vậy thì tập trung vào “Lửa”.
Lúc Thư Tình đang định nhờ nhân viên trang điểm đưa Annie đi trang điểm, chỉ thấy Annie lạnh giọng nói, “Thư Tình, cô muốn để tôi mặc chiếc váy này để quay sau?”
“Có vấn đề gì sao?” Thư Tình cau mày, ánh mắt dừng trên người Annie, chiếc váy này rõ ràng rất hoàn hảo.
Annie chậm rãi xoay người, khi nhìn thấy sau lưng cô ấy, mọi người có mặt đều kinh ngạc trợn tròn mắt nhìn.
Chỉ thấy trên lưng váy là một hàng cúc kim cương được sắp ngay ngắn, cúc kim cương điểm xuyết trên nền váy đỏ rực, tỏa sáng rực rỡ.
Nhưng ở giữa lại thiếu mất một viên kim cương to và sáng nhất.
Sao có thể như vậy? Mọi người nhìn nhau.
Sao lại thiếu mất một cúc áo ở vị trí dễ nhìn thấy nhất như vậy?
“Thư ký Thư, đây là thái độ làm việc của cô sao? Lấy bộ váy thế này cho tôi mặc để quay?” Annie lạnh giọng nhìn Thư Tình, mỉa mai nói.
Thư Tình nhíu mày, vừa rồi rõ ràng cô đã kiểm tra qua, quần áo không có vấn đề gì.
Đây là lễ phục cô tự tay thiết kế, tổng cộng có mười cúc kim cương xếp thành một hàng dọc để tô điểm thêm.
Vừa rồi khi cô kiểm tra đã cố ý xem qua, mười cúc áo đều còn đủ.
Thấy bộ dạng nhíu mày trầm tư của Thư Tình, Thẩm Tuấn Ngôn tiến lên hỏi, “Có khi nào vừa rồi thay quần áo không cẩn thận làm rớt trong phòng thay đồ không?”
“Sẽ không.” Thư Tình chắc chắn nói.