Thư tình vội vàng bấm nghe điện thoại : "Thế nào, có phải có kết quả kiểm tra rồi hả?"
"Vâng." Giọng của người phụ trách, thông qua sóng điện truyền đến : "Thư ký Thư, chúng tôi đã kiểm tra tất cả sản phẩm do phân xưởng ở Pháp sản xuất, trong đó có bộ phận sản phẩm, xác định có chứa nguyên tố phóng xạ."
Ánh mắt Thư Tình lạnh lùng: " Được, tôi biết rồi."
Sau khi cúp điện thoại, thần sắc của Thư tình mang theo vài phần nghiêm túc, nói với Hoắc Vân Thành: "Có kết quả kiểm tra rồi, quả nhiên là nhà máy nước Pháp được phân công xảy ra vấn đề."
"Nhà máy được phân công ở Pháp?" Hoắc Vân Thành khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng, nhíu mày hỏi.
"Đúng thế." Thư tình gật gật đầu, nhíu mày nói, " Kết quả kiểm tra vừa mới có, tại bộ phận sản phẩm ở nhà máy nước Pháp, quả thực chứa nguyên tố phóng xạ."
Hoắc Vân Thành vuốt vuốt hai huyệt thái dương, giọng điệu lạnh lùng nói : "Trước đó phân công cho nhà máy sản xuất ở Pháp, hạng mục này chúng đã đã sơ sót rồi, bây giờ xem ra có người đã thừa nước đục thả câu."
Thư tình trong đầu nhanh chóng tự hỏi.
Quả thực, nếu so sánh kỹ hơn sẽ thấy, hạng mục phân công cho nhà máy ở nước Pháp quản lý lỏng lẻo rất nhiều, dù sao trời cao hoàng đế xa, muốn ở bên kia nước Pháp động tay chân lại dễ dàng hơn nhiều.
Thư tình vừa suy nghĩ vừa lạnh lùng mở miệng nói, "Chúng ta phải lập tức qua đó điều tra rõ ràng ở nước Pháp rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nguyên tố phóng xạ từ khâu nào trà trộn vào. Đáng ra, cho dù là phân công cho nhà máy ở nước Pháp, nếu muốn động tay động chân cũng không dễ dàng như vậy được. Rất có thể là nội tình từ bên trong công ty của chúng ta."
"Tôi lập tức cho người đi điều tra." Hoắc Vân Thành hơi nheo mắt, đồng ý mở miệng nói.
Thư Tình mấp máy môi, giọng điệu kiên định nói: “Tôi muốn tự mình đi Pháp một chuyến."
Phải triệt để điều tra rõ ràng, rốt cuộc có chuyện gì đã xảy ra, Thư Tình cho rằng cô cần phải qua Pháp một chuyến.
Dù sao, người có thể nhúng tay vô chuyện này ở tập đoàn Hoắc Thị, nhất định là không đơn giản.
Mà cô, thân là người phụ trách 'Băng và Lửa', điều tra rõ ràng chân tướng để không thể đổ oan cho người khác được.
"Tôi đi cùng em." Hoắc Vân Thành dường như nói không chút nghĩ ngợi.
Hoắc Vân Thành muốn đích thân đi?
Thư Tình có chút không ngờ, cô nhìn Hoắc Vân Thành một chút: "Anh không cần ở lại đây sao?"
"Tôi tự mình qua đó, một là để biểu hiện Hoắc Thị chúng ta coi trọng chuyện này, hai là dọa cho cái bọn ở sau lưng dở trò một trận." Ánh mắt Hoắc Vân Thành sâu thẳm nhìn lên người Thư Tình, trầm giọng nói: "Còn về chuyện ở đây, để Lâm Nham Phong trông coi là được.”
Quả thật, còn một nguyên nhân quan trọng hơn, chính là Hoắc Vân Thành không an tâm để một mình Thư Tình qua đó.
Dù sao, ở nước Pháp xa xôi như vậy, Thư Tình một mình chưa quen được cuộc sống ở đó, anh lo cô sẽ ứng phó không được.
Thấy Hoắc Vân Thành kiên trì như vậy, Thư Tình cũng không vướng mắc gì nữa, nếu có anh ấy đích thân đi Pháp, tất nhiên là làm ít mà hiệu quả thì nhiều rồi.
"Bây giờ còn một chuyện quan trọng hơn cả những chuyện quan trọng khác nữa đây."
Ánh mắt Thư Tình trĩu xuống, trầm giọng nói: "Nhất định phải lập tức thu hồi lại tất cả sản phẩm 'Bằng và Lửa' do nhà máy ở nước Pháp sản xuất, đồng thời cũng tiến hành thỏa thuận bồi thường với người đã trúng độc trong sự kiện, cần phải thỏa mãn điều kiện của họ đưa ra, để tránh tổn hại đến hình tượng của Hoắc Thị."
Bởi vì chịu sự ảnh hưởng của nguyên tố phóng xạ của 'Băng và Lửa', giá cổ phiếu của Hoắc Thị thấp xuống liên tục vài ngày rồi, bây giờ chuyện khẩn cấp chính là phải nhanh chóng bù đắp lại tổn thất.
Thư Tình nói, cũng là suy nghĩ của Hoắc Vân Thành.
Hoắc Vân Thành nhíu mày nhẹ một chút rồi nói: "Được, tôi lập tức cho người đi làm ngay."