Mục lục
Hoắc tổng, tôi muốn từ hôn - Thư Tình - Hoắc Vân Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Nhìn xem nhìn xem, người phụ nữ sau lưng tổng tài là ai vậy, xinh đẹp khí chất quá đi!”

“Wow wow, chân vừa thẳng vừa thon nha! Chị ơi, em có thể!”

“Đây không phải vị hôn thê của tổng tài đó chứ!”

“Sao có thể? Không thể nào.”

Mọi người đều suy đoán thân phận của Thư Tình, vốn tưởng rằng chỉ là đối tác, đến khi Thư Tình tách khỏi Hoắc Vân Thành để đến bộ phận thư ký báo cáo, cả công ty đều xôn xao.

Người phụ nữ xinh đẹp đi cùng Hoắc tổng vừa rồi đúng là Thư Tình.

Thư Tình đến bộ phận nhân sự làm thủ tục, bốn người trong ban thư ký lúc này cũng đang bàn tán.

“Thư Tình kia cũng quá đẹp rồi! Còn đẹp hơn cả Từ Uyển Nhi.”

Trưởng bộ phận thư ký tỏ vẻ khinh thường: “Xinh đẹp thì có ích gì? Một cô gái quê mùa đến từ nông thôn như cô ta xứng với Hoắc Tổng sao?”

Lúc Thư Tình trở về đúng lúc nghe được câu này, trong mắt cô hiện lên một tia trào phúng, lạnh lùng nói: “Tôi không xứng chẳng lẽ cô xứng sao?”

Hạ Tinh Tinh sắc mặt ngưng trọng, cũng không dám phản bác lời của Thư Tình, dù sao người ta cũng có thân phận vị hôn thê.

“Hoắc tổng nói, người tới ban thư ký chính là thành viên của ban, ai cũng phải đối xử công bằng, đây là quảng cáo hôm nay Hoắc Thị phải quay, cô phụ trách đi.”

Thư Tình cười lạnh, nhận văn kiện rồi rời khỏi.

Mấy người kia tiếp tục tụm lại.

“Chị Tinh Tinh, là quảng cáo Lâm Nam quay sao? Liệu Thư Tình có làm hỏng việc không?”

Một tia sáng lóe lên trong mắt Hạ Tinh Tinh, Lâm Nam là ngôi sao đang nổi, tuổi còn trẻ, tính khí trẻ con, không ai có thể chịu được, ngày đầu tiên Thư Tình đi làm đã làm hỏng buổi quay quảng cáo của Lâm Nam thì tốt biết mấy.

Thư Tình nhìn quá trình quay quảng cáo, Lâm Nam, cô khẽ nhướng mày, hình như có chút quen tai?

Lúc này, trong văn phòng Hoắc Vân Thành, trợ lý nói: “Tổng tài, thư ký Hạ đã giao buổi quay quảng cáo hôm nay cho Thư tiểu thư, có cần đổi người khác không?”

Anh trai của Lâm Nam là bạn thân từ nhỏ của Hoắc Vân Thành, tính tình Lâm Nam thế nào mọi người đều biết rõ, toàn là tật xấu, có lẽ Thư Tình cũng không thể thoát khỏi bị cậu ta hành hạ.

Hoắc Vân Thành hơi khựng lại, nhớ lại lời người phụ nữ kia nói sáng nay, im lặng một lúc rồi nói: “Không cần.”

Anh rất thích Thư Tình bị hành hạ.

Địa điểm quay quảng cáo là ở Hoắc Thị, Thư Tình cùng mấy người phụ trách xuống lầu đón Lâm Nam.

Chiếc Bentley màu đen đỗ trước công ty, Lâm Nam đeo kính râm bước xuống, mười chín tuổi đã có ngàn vạn fan, cả người toát ra vẻ ngổ ngược phóng túng.

Thư Tình tiến lên nghên đón: “Xin chào Lâm thiếu gia, tôi là người phụ trách buổi quay này của anh, Thư Tình.”

Lâm Nam hoàn toàn không nghe thấy Thư Tình nói gì, chỉ mở miệng nói: “Thời tiết nóng như vậy, các người cũng không biết che ô cho tôi sao? Địa điểm quay đã chuẩn bị xong chưa? Đúng rồi, đi mua cho tôi một cốc cà phê trước đi, phải mua ở tiệm trong trung tâm thành phố..”

Còn chưa nói xong, vô tình liếc mắt sang người phụ nữ, Lâm Nam nhất thời kinh ngạc.

“Fuck, chị Tình! Không phải em đang nằm mơ đó chứ!”

Lâm Nam tháo kính râm xuống, vẻ mặt không dám tin.

Cậu ta kích động ôm lấy cô.

“Chị Tình? Sao chị lại ở đây? Người phụ trách? Không phải bây giờ chị nên đi du lịch vòng quanh thế giới hoặc là nằm trên chiếc giường lớn năm thước sao?”

Thư Tình xoa đầu cậu, cười nói: “Thằng nhóc này, đã lâu không gặp, đúng rồi, lúc nãy cậu nói muốn uống gì?”

“Không! Em không nói gì cả, chị muốn uống gì? Em đi mua cho chị?”

Tất cả mọi người đều bị sốc trước cảnh tượng này.

Lâm Nam ôm Thư Tình, Thư Tình xoa đầu Lâm Nam, Lâm Nam đi mua nước cho Thư Tình?

Đây vẫn là Lâm tiểu bá vương mà bọn họ biết sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK