Mục lục
Hoắc tổng, tôi muốn từ hôn - Thư Tình - Hoắc Vân Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 "Đúng đó, Vân Thành, đây là lòng tốt của Uyển Nhi mà." - Mẹ Hoắc ở một bên phụ họa.  

 

Hoắc Vân Thành lạnh nhạt cong môi, vừa định nói gì đó, ánh mắt chợt lướt qua một bóng dáng quen thuộc.  

 

Nụ cười của Hoắc Vân Thành cũng hiền đi mấy phần, anh nhướng mày: "Thư Tình"  

 

Nhìn theo hướng ánh mắt của Hoắc Vân Thành, Từ Uyển Nhi thấy Thư Tình ôm một chú cún màu trắng chạy vội về, bất giác kêu lên: "Thư Tình, cô đem chó tới đây làm gì? Chúng tôi đều đang ăn cơm mà!"  

 

Thư Tình còn chưa kịp nói gì, chú chó trong lòng đột nhiên vùng vẫy muốn nhảy xuống.  

 

"Trông mày cuống cuồng lên kìa." - Thư Tình cười, cúi xuống buông tay ra, chú chó lập tức xông về phía trước, nhảy lên chân Hoắc lão gia tử, thân thiết dụi vào người ông.  

 

"Dolly!" - Mắt Hoắc lão gia tử sáng hẳn lên, đôi tay ông kích động hơi run lên. Ông nhìn chú chó trong lòng với ánh mắt không thể tin nổi: "Dolly, đúng là mày rồi!"  

 

"Gâu gâu gâu!" - Dolly lớn tiếng sủa, nó như muốn trả lời Hoắc lão gia tử.  

 

"Mày về được là tốt rồi." - Hoắc lão gia tử vuốt ve Dolly, mắt rơm rớm lệ.  

 

Dolly vốn bị lạc mất lâu như vậy, cuối cùng cũng trở về rồi!  

 

"Thư Tình, cô tìm thấy Dolly ở đâu vậy?" - Ánh mắt thăm dò của Hoắc Vân Thành dừng lại trên người Thư Tình.  

 

Hóa ra, khi nãy cô vội vã rời đi là để đi tìm Dolly.  

 

Nhưng hôm nay Thư Tình mới nhìn thấy ảnh của Dolly lần đầu tiên, sao cô có thể tìm thấy nó nhanh tới vậy?  

 

Trong lòng anh thật sự có quá nhiều điều nghi vấn.  

 

Thư Tình vừa mới chạy thẳng về đây, lúc này còn đang thở hổn hà hổn hển.  

 

Cô hít sâu một hơi, mấp máy môi: "Anh có nhớ mấy hôm trước tôi tới muộn, suýt nữa bị Hạ Tinh Tinh đuổi việc không?  

 

Hoắc Vân Thành gật đầu.  

 

Lần đó Thư Tình xin nghỉ phép với anh, báo rằng nhà có việc, sau đó Hạ Tinh Tinh làm loạn cả phòng tổng tài lên, khăng khăng rằng Thư Tình trốn việc, đòi sa thải cô. Sau đó vẫn là anh phải ra mặt bắt Hạ Tinh Tinh xin lỗi Thư Tình.  

 

"Sáng hôm đó, xe của Bạch Tiêu Tiêu suýt chút nữa đâm vào Dolly, tôi đưa Dolly vào bệnh viện thú y, nên mới bị chậm trễ." - Thư Tình giải thích.  

 

Hóa ra là như vậy.  



Chỉ là hôm ấy Thư Tình căn bản không biết Dolly là chú chó mà ông nội đánh mất. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK