Mục lục
Hoắc tổng, tôi muốn từ hôn - Thư Tình - Hoắc Vân Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Cánh môi truyền tới mùi thơm như có như không, giống hệt trong hồi ức.  

 

Hoắc Vân Thành sốt cao, cả người mơ mơ màng màng, chỉ biết rằng đôi môi của người trước mặt giống như một vũng nước mát, khiến anh vô cùng thoải mái dễ chịu.  

 

Anh vô ý thức vươn tay ra ôm lấy Thư Tình, kéo cô vào trong vòng tay anh.  

 

Thật mềm, thật mát, dễ chịu quá.  

 

Hoắc Vân Thành theo bản năng muốn nhiều hơn nữa  

 

Thư Tình không ngờ Hoắc Vân Thành lại đột nhiên có hành động như vậy, thoáng sơ sẩy, cả người té nhào vào trong lồng ngực anh.  

 

Cảm nhận được sức mạnh trên hai cánh tay anh, Thư Tình trong lòng mừng rơn.  

 

Xem ra cho anh uống nước, sau đó lại giúp anh hạ sốt cũng có chút hiệu quả đó chứ.  

 

“Hoắc Vân Thành, Hoắc Vân Thành, anh tỉnh lại đi.” Thư Tình kề sát mặt anh, nhỏ giọng thủ thỉ bên tai anh, nói: “Anh đã nói muốn theo đuổi em, sẽ yêu thương bảo vệ em trọn đời, anh không được nói lời không giữ lời.”  

 

Giọng nói dịu dàng ấm áp của co gái truyền vào trong tai Hoắc vân Thành, hai hàng lông mày sắc bén của anh khẽ cau lại.  

 

Là ai đang gọi anh?  

 

Đường Đường…Thư Tình…  

 

Hình bóng của Thư Tình và Đường Đường dần dần hòa làm một.  

 

Vì sao anh luôn có một loại cảm giác, Thư Tình chính là Đường Đường nhỉ?  

 

Hoắc Vân Thành chậm rãi mở mắt ra, khuôn mặt cử người con gái trước mắt dần dần trở nên rõ ràng.  

 

Anh khẽ mấp máy môi: “Thư Tình…”  

 

“Hoắc Vân Thành, anh tỉnh rồi?” Trong mắt Thư Tình lóe lên vẻ mừng rỡ.  

 

“Ừm.” Hoắc Vân Thành hơi tốn sức, gật đầu: “Anh bị sao vậy?”  

 

Sao toàn thân anh lại giống như bị nghiền thành mảnh nhỏ, vừa đau lại vừa bất lực thế này chứ?  

 

Anh bị thương, vết thương lại bị nhiễm trùng dẫn tới sốt cao.” Thư Tình hơi đau lòng nói.  

 

Hoắc Vân Thành hít sâu mấy hơi, ký ức dần dần hiện lên.  

 

Đúng rồi, máy bay bị rơi.  

 

Anh và Thư Tình rơi vào biển lớn, gặp phải sóng to, còn gặp phải cá lớn hung ác.  

 

Anh loáng thoáng nhớ rằng, bản thân sắp không xong rồi, anh muốn bảo Thư Tình cứ mặc kệ anh.  

 

 

 

“Tình Tình, em đã cứu anh hả?” Hoắc Vân Thành nhìn xung quanh, phát hiện mình đang nằm trên bãi cát.  

 

Cảm giác sống sót sau tai nạn khiến Hoắc Vân Thành không nhịn được nhướng mày.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK