Mục lục
Hoắc tổng, tôi muốn từ hôn - Thư Tình - Hoắc Vân Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

“Em lo cho anh hả?” Hoắc Vân Thành vừa mới tìm vào quả dại trong rừng để ăn, hiện giờ thân thể đã đỡ hơn rồi, thấy Thư Tình lo lắng như vậy, tâm tình cũng không khỏi trở nên tốt hơn.  

 

Thư Tình lườm anh một cái: “Em không lo cho anh thì còn lo cho ai được nữa?”  

 

“Đúng rồi, bên kia có một cái hang động, chúng ta có thể vào đó nghỉ ngơi một lát.” Ban nãy trên đường về Thư Tình nhìn thấy bên kia rừng cây có một hòn núi nhỏ, trên núi có hang động, có thể dùng làm nơi che mưa chắn gió.  

 

Hai người đi vào hang động, trong hang rất ấm áp, còn có động thiên.  

 

“Anh ở đây nghỉ ngơi cho tốt, đừng chạy lung tung, em ra ngời tìm thảo dược cho anh.” Thư Tình lại dặn dò Hoắc Vân Thành một phen, sau đó mời lên núi cẩn thận tìm kiếm thảo dược.  

 

Trời không phụ người có lòng, Thư Tình rốt cuộc tìm được mấy vị thảo dược thanh nhiệt giảm sốt trên đỉnh núi.  

 

Đợi lúc Thư Tình quay trở lại hang động, một mùi thơm đậm đà từ từ trong hang bay ra.  

 

Thư Tình hít hà: “Thơm quá.”  

 

 

 

Giọng nói từ tính dễ nghe của Hoắc Vân Thành truyền tới: “Mau tới đây ăn chim sẻ nướng nào.”  

 

Thư Tình chăm chú nhìn qua, chỉ thấy tay Hoắc Vân Thành cầm chạc nướng, bên trên xiên mấy con chim sẻ đã được nướng chín, hương thơm là từ nơi đó tản ra.  

 

“Nếm thử xem.” Hoắc Vân Thành đưa chim sẻ đã nướng chín cho Thư Tình.  

 

Thư Tình không nhận, cô cẩn thận lấy thảo dược ra, đắp lên miệng vết thườn của Hoắc Vân Thành.  

 

Hoắc Vân Thành duỗi tay ôm cô: “Anh không sao.”  

 

Thảo dược Thư Tính hái có hiệu quả rất tốt, đêm đó Hoắc Vân Thành đã hạ sốt rồi, đến ngày hôm sau sắc mặt đã khôi phục vẻ bình thường.  

 

Tảng đá lớn đè trong lòng Thư Tình cuối cùng cũng rơi xuống.  

 

Xem ra y thuật cua cô cũng không có bị thụt lùi.  

 

Lại qua mấy ngày nữa, sức khỏe của Hoắc Vân Thành cũng gần như khôi phục hoàn toàn.  

 

Hoắc Vân Thành khỏi bệnh, Thư Tình bắt đầu có tâm sức suy nghĩ đến những chuyện khác.  

 

Cô nhìn thoáng qua người đàn ông bên cạnh, mở miệng hỏi: “Hoắc Vân Thành, anh có cảm thấy chuyện rơi máy bay lần này không phải là chuyện ngoài ý muốn không?”  

 

Hoắc Vân Thành hơi nheo mắt, khuôn mặt đẹp trai cũng trở nên lạnh lùng.  

 

Thật ra trong khoảnh khắc máy bay rơi xuống, anh cũng đã nghĩ tới

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK