Bruce không hề lay chuyển, anh ấy nhìn Annie bằng ánh mắt lạnh lùng, vô cảm nói: “Annie, chúng ta chia tay đi.”
Cái gì? Chia tay ư?!
Câu nói của Bruce tựa như sét đánh bên tai, Annie lập tức ngây ngẩn cả người.
Bruce muốn chia tay với cô ấy? Không, đây không phải là sự thật, chắc chắn không phải sự thật, đúng vậy, là ảo giác, là ảo giác.
Sững sờ một lúc sau Annie mới kịp lấy lại tinh thần: “Bruce, đừng có đùa với em như vậy, không vui đâu.”
Ánh mặt Bruce lại lạnh thêm vài phần: “Anh không nói đùa.”
“Không, em không muốn chia tay!” Annie gào thét lên. Vất vả bao lâu cô ấy mới trèo lên được cành cao Bruce này, dùng hết mọi thủ đoạn mới có thể trở thành bạn gái anh ấy, bây giờ sao có thể nói chia tay là chia tay được?
“Annie, em cũng biết anh không thích bị người khác dây dưa.” Bruce nhíu mày.
“Vì sao? Có phải bởi vì Thư Tình không?” Ánh mắt Annie tràn đầy sự ghen ghét.
“Em tự xem lại chính bản thân mình đi, không liên quan gì đến người khác.”
Nhìn bóng lưng Bruce ngày càng khuất xa, trái tim Annie như chìm xuống đáy hồ.
Tất cả là lỗi của Thư Tình! Nếu không vì Thư Tình thì sao tự dưng Bruce lại chia tay cô ấy chứ?
Móng tay Annie đâm vào trong da thịt, nghiến răng nghiến lợi nói: “Thư Tình, tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho cô.”
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.org. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Thư Tình, người vẫn còn đang ở studio, bỗng nhiên hắt xì một cái.
“Em không sao chứ?” Đôi mắt Hoắc Vân Thành chứa đựng quan tâm, anh cởi áo vét ra khoác lên người Thư Tình: “Cận thận kẻo cảm lạnh.”
Thư Tình lắc đầu cười nói: “Không có gì đâu.”
Thẩm Tuấn nhìn thấy hình ảnh này tâm trạng liền ủ dột xuống.
“Xem ra hôm nay không thể chụp xong quảng cáo rồi.” Hoắc Vân Thành nhíu nhíu mày: “Lại hẹn một phát ngôn viên khác đi.”
Annie đã bị chấm dứt hợp đồng, vì vậy cần phải chọn lại một phát ngôn viên khác.
“Thực ra tôi có một người phù hợp.” Thư Tình trầm ngâm nói.
“Ồ, là ai?” Hoắc Vân Thành nhìn Thư Tình.
“Ngôi sao mới nổi Lưu Tiểu Ninh, anh thấy sao?” Thư Tình tùy tay phất tóc mái, lơ đãng hỏi.
Lưu Tiểu Nình là diễn viên thuộc công ty giải trí Tinh Thần, cũng là phát ngôn viên Thư Tình nhận định ngay từ lúc đầu.
Tuy mới chỉ là tân binh nhưng Lưu Tiểu Ninh đã thể hiện được tiềm năng xuất sắc của mình. Quan trọng hơn hết, khí chất của cô ấy vô cùng phù hợp với chủ đề “Băng và Lửa”.
Bởi vậy, Thư Tình vốn dĩ muốn chọn Lưu Tiểu Ninh làm người phát ngôn nhưng Annie lại đột nhiên chen vào.
“Được.” Hoắc Vân Thành nhướng mày.
Thực ra anh không hề có ấn tượng gì đối với Lưu Tiểu Ninh, nhưng nếu Thư Tình đã nói thích hợp, Hoắc Vân Thành tin vào ánh mắt của cô.
Thư Tình lại nhìn Thẩm Tuấn Ngôn: “Thẩm đại ảnh đế à, anh không phiền nếu tôi mượn Lưu Tiểu Ninh của công ty các anh mấy ngày chứ?”
“Không thành vấn đề.” Thẩm Tuấn Ngôn sảng khoái đồng ý, gọi điện ngay cho Lưu Tiểu Ninh.
Cúp máy xong, Thẩm Tuấn Ngôn ánh mắt sâu kín nhìn Thư Tình: “Nửa tiếng nữa Lưu Tiểu Ninh sẽ đến đây liền, hẳn là có thể kịp chụp quảng cáo.”