"Thần thúc".
Đạo Minh Anh lại nói: "Bây giờ ra tay với Ma tộc không tốt lắm đâu?"
"Ngươi yên tâm, ta đã có quyết định rồi".
Tần Ninh khoát tay, mấy người tiếp tục xuất phát.
Đi đến bên ngoài thành Thượng Nguyên, Tần Ninh nhìn về phía mấy người, cười nói: "Chúng ta phải dịch dung một chút, thay đổi đi, ít nhất tạm thời không thể để người khác nhận ra".
Nói rồi Tần Ninh liền bắt đầu chuẩn bị.
Mấy người Đạo Minh Anh, Ôn Hiến Chi cũng hiểu ra.
Bây giờ Tần Ninh ở trong tây vực này, có thể nói là không ai không biết không người không hay.
Thượng Môn Đạo bên kia đã truyền ra tin tức, ai còn có thể không biết Tần Ninh được?
Mặt ngoài, hiển nhiên mấy người Đạo Trung Thiên muốn chứng minh rõ ràng thân phận của Tần Ninh, để thể hiện sự coi trọng của bọn họ đối với hắn.
Thế nhưng trên thực tế, bọn họ càng lo lắng thuộc hạ của mình không nhận ra Tần Ninh, đắc tội hắn, gây ra hỗn loạn lớn, để lộ liên hệ với Ma tộc.
Tuy nói hiện nay toàn bộ Trung Tam Thiên có không ít thế lực hợp tác với Ma tộc, nhưng dù sao cũng là chuyện bí mật, đương nhiên không thể để cho người khác biết.
Sau khi dịch dung, mấy người mới lần lượt vào thành.
Tần Ninh đóng vai thành con em nhà giàu, bảy người đi theo sau lưng.
"Sư phụ, đầu tiên đi đến chỗ nào đây?"
Tần Ninh lập tức nói: "Trực tiếp đến phủ đệ của Lưu Xuyến Minh ở thành Thượng Nguyên đi".
"Ngươi xác định bây giờ ở phủ đệ của Lưu Xuyến Minh có người của Ma tộc chứ?"
Hắn đưa mắt nhìn về phía Lý Nhàn Ngư hỏi.
"Xác định".
Lý Nhàn Ngư liền nói ngay: "Sư huynh vẫn đang ở đó theo dõi, chắc hẳn là chưa đi..."
"Được, vậy trực tiếp đến đó".
Nghe thấy vậy, Lý Nhàn Ngư liền nói ngay: "Sư phụ, không thông báo cho Thần sư huynh một tiếng sao?"
"Hắn ta á?"
Tần Ninh cau mày lại nói: "Cứ thả hắn ta ra đi, vừa vặn cũng có thể thu hút mấy cái đuôi của Thượng Môn Đạo cho chúng ta".
Trên quãng đường rời khỏi Thượng Môn Đạo, có không ít người vẫn luôn đi theo phía sau bọn họ.
Chẳng qua là muốn theo dõi Tần Ninh, vậy thì chẳng khác gì nằm mơ! Trong lúc nói chuyện, mọi người đã đi vào vị trí trung tâm trong thành.
Ở nơi đó có một tòa phủ đệ nguy nga lộng lẫy, vô cùng xa hoa.
Cửa phủ đệ rộng chín trượng, trước cửa có mười mấy con sư tử đá lấp lánh rực rỡ.
"Lưu phủ!"
Tần Ninh khẽ mỉm cười nói: "Hiến Chi, trực tiếp gọi cửa đi".
"Vâng".