Tần Ninh hỏi.
Kỳ Hải Minh lắc đầu trả lời: "Thuộc hạ không biết gì về thuật luyện đan cả..."
"Thôi được, để ta tự đi xem".
Nói rồi Tần Ninh kiểm tra từng lò luyện đan một.
Bảo khí Chí Tôn nhất phẩm, bảo khí Chí Tôn nhị phẩm.
Phần lớn các lò luyện đan ở đây đều đạt tiêu chuẩn đó.
Tần Ninh đi xung quanh xem một vòng, không vừa ý thứ gì, cuối cùng chỉ chọn một chiếc lò luyện đan nhị phẩm tàm tạm.
Ngay sau đó, hắn lướt qua khu vực bảo khí Chí Tôn và đi tới khu dược liệu.
"Ơ?"
Đi ngang qua kệ ở trong cùng, những chiếc tủ ở đó đều xù xì, đồ đạc thì trưng bày lộn xộn.
"Trong đây đều là một vài bảo khí Chí Tôn tàn thứ phẩm hoặc không có phẩm chất mà bang lấy được nên chất đống tại nơi này, chút nữa ta sẽ cho người đem đi vứt".
"Chưa chắc tàn thứ phẩm đã kém cỏi đâu!"
Tần Ninh bật cười.
Tần Ninh đi về một phía của giá sách cũ tàn tạ, sau khi nhìn kỹ một lát, hắn dần dần lộ ra nụ cười nghiền ngẫm.
Từ trong đống sắt vụn hỏng hóc, Tần Ninh chọn ra một thanh kiếm sắt loang lổ.
“Thanh kiếm này có manh mối gì sao?”
Thời Thanh Trúc tò mò hỏi.
“Không tầm thường…”, Tần Ninh cười thần bí nói: “Sau này nàng sẽ biết…”, nói xong, Tần Ninh cất thanh kiếm sắt đi, thuận miệng nói: “Dẫn ta đến khu vực dược liệu xem thử”.
“Vâng!”
Kỳ Hải Minh dẫn Tần Ninh đến khu vực dược liệu.
Đối với những dược liệu này, Thời Thanh Trúc và Kỳ Hải Minh đều không hiểu biết nhiều lắm, chỉ có mình Tần Ninh vùi đầu vào lựa chọn.
Sau hai giờ đồng hồ bận rộn, Tần Ninh mới bước ra khỏi khu dược liệu.