Người của Thiên Đế các! Gần như trong nháy mắt, Tiên Hàm đi tới bên cạnh Tần Ninh, hắn ta cẩn thận nhìn chằm chằm ba người.
“Ta cũng đã nói rồi, không phải người thật, ngươi hốt hoảng như vậy làm gì?”
Tần Ninh nhìn về phía Tiên Hàm, cười mắng.
Tiên Hàm nghe vậy, gật đầu.
Nhưng vẫn không dám khinh thường.
Ai biết sẽ không có đột nhiên người thật hạ xuống.
Một thân ảnh ở giữa lúc này ánh mắt khẽ nhúc nhích nhìn về phía Tần Ninh.
“Xem ra ngươi còn khó dây dưa hơn trong dự đoán của ta, Tần Ninh!”
“Vì vậy đừng xem thường ta, người thật mau hạ xuống đi!”
Tần Ninh cười nói: “Hoặc là ngươi nói cho ta biết, đại bản doanh của Thiên Đế các ở đâu, ta đi tìm ngươi nói đạo lý”.
Nghe thấy lời này, hư ảnh kia lại cười một tiếng.
“Sao thế? Không dám?”, Tần Ninh giễu cợt nói.
“Loại khích tướng này cũng đủ rồi!”
Đế Lâm Thiên lạnh nhạt nói: “Tần Ninh, nhất thời được mất cũng không tính là gì, so với bọn ta vẫn còn ở phía sau!”
“Ngũ đại Ma tộc cùng tiến cùng lùi với Thiên Đế các ta, ngươi thật sự chắc chắn đại lục Vạn Thiên có thể ngăn cản?”
“Không chắc!”
Nhưng Tần Ninh nói thẳng: “Ta chưa từng tin ngoại lực, ta chỉ tin tưởng sức mạnh của bản thân ta”.
“Đế Lâm Thiên, nếu bây giờ ngươi xuất hiện, ngược lại ta sẽ coi trọng ngươi”.
“Trốn ở phía sau không biết ngày ngày muốn làm cái gì thì sẽ lục đục lẫn nhau, phái thủ hạ ngươi chịu chết?”
“Lần này ta có thể giết Lôi Vương và Dục Vương, lần sau thì có thể làm thịt Hoàn Vương và Ninh Vương, đặc biệt là Ninh Vương. Ta tên Tần Ninh, dám lấy tên Ninh làm Vương đúng là tự tìm cái chết, tiếp theo giết chết hắn!”
Ninh Vương khẽ biến sắc mặt.
“Lúc bổn vương xưng Vương cũng không có Tần Ninh ngươi ở đây!”
Ninh Vương lẩm bẩm.
Tần Ninh cười ha ha một tiếng, cũng không thèm để ý.
“Vương Giả thôi mà, ta có thể giết chết thì sẽ không khách khí!”
“Nếu như vậy, bổn vương chờ ngươi!”
Đế Lâm Thiên lạnh nhạt nói: “Thành bại nhất thời không tính là gì, kết quả cuối cùng mới là thứ chúng ta nên thấy”.
“Tần Ninh, hy vọng ngươi có thể cười đến cuối cùng!”
“Mặc dù rất khó nhưng trên đường có đối thủ như ngươi, ta cũng rất vui vẻ, ngươi vĩnh viễn không biết người ngươi chống lại là người phương nào!”
Đế Lâm Thiên cười một tiếng, ba thân ảnh dần dần tán loạn.
Tiên Hàm lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Lần này mới thật sự thở phào.
Đế Lâm Thiên, Ninh Vương và Hoàn Vương.
Ai biết ba người này rốt cuộc thực lực cỡ nào! Lúc này chém giết trong Tru Ma cốc dần dần đi đến gần hồi cuối.
Tần Ninh đứng yên giữa không trung không cử động.
Tiên Hàm cũng vẫn đứng bên cạnh Tần Ninh, hắn ta rất sợ xảy ra bất ngờ gì.
“Đế Lâm Thiên… Ninh Vương… Hoàn Vương…”, Tần Ninh lẩm bẩm nói: “Thiên Đế các chắc hẳn không chỉ những thực lực này!”
Tiên Hàm không khỏi nói: “Ca, ý huynh là bọn họ còn có những Vương Giả khác!”
“Vậy nói chính xác là ai?”
Tần Ninh cười nói: “Có lẽ có, có lẽ không có, thậm chí… hiện nay trên đại lục Vạn Thiên có thế lực Vương Giả trấn giữ, có lẽ cũng có người của bọn chúng…”
“Thiên Đế các thật đúng là chỗ nào cũng nhúng tay vào!”
Lời vừa dứt, từng tiếng xé gió lúc này vang lên.
Cầm đầu là một đường khí tức mạnh mẽ lúc này giải phóng ra.
Vũ Vương Tiên Vũ Sinh! Ngay lúc này Tiên Vũ Sinh dẫn theo gần trăm người đều là cường giả cảnh giới Thiên Nhân, nhanh chóng xà về phía chiến trường.
“Đến thật đúng lúc…”, Tần Ninh lúc này cười tủm tỉm nói.
Tiên Vũ Sinh mặt đầy ngại ngùng, cười khổ nói: “Trước đó Thiên Ngoại Tiên xảy ra chút chuyện khiến thời gian chậm trễ, cảm thấy bên này có giao chiến liền lập tức tới…”
“Được rồi, đừng tìm lý do nữa!”
Tần Ninh phất tay nói: “Cũng không phải là trẻ con nữa, nói cho Trấn Thiên Vương đừng có đụng chạm vào ta, cho dù ta không còn là ta ngày trước, nhưng chỉ biết so với ta ngày trước thì càng kinh khủng hơn”.
“Đến bây giờ đại lục Vạn Thiên không ai có thể giết ta”.
“Cho dù năm đó mấy người vây giết Nhất Phong kia lại tới, muốn giết ta cũng khó!”