Thần Phương Hứa cùng Phụng Thiên Khiếu chỉ muốn nhanh chóng giải quyết Tần Ninh, hủy thi diệt tích rồi rời khỏi nơi đây.
Nếu không sẽ rất phiền phức.
Tần Ninh cầm huyết thương, sải bước ra.
"Cự Tượng Đạp!"
Một câu hét lên, trong nháy mắt, khí huyết bộc phát, thánh lực trong cơ thể Tần Ninh lại cộng minh với Khô Huyết Thánh Thương.
Cự tượng sải bước ra, ngay sau đó thì dung nhập vào Khô Huyết Thánh Thương, quét ra một thương.
Khi mũi thương xé gió mà ra, một chân cự tượng lại hóa thành màu máu, đột ngột đạp vào hai người.
Bành...
Nhất thời, tiếng va chạm kịch liệt vang lên.
Thần Phương Hứa cùng Phụng Thiên Khiếu chỉ cảm thấy khí huyết quay cuồng, miệng mũi khó chịu.
Hai người nhanh chóng rút lui.
Lúc này, ánh mắt nhìn Tần Ninh đã trở nên sợ hãi.
Hai người bọn họ chính là cảnh giới Thánh Hoàng ngũ văn.
So với Võ Xương Nguyên, Thần Viễn Chinh, Phụng Tùy cảnh giới Thánh Hoàng tam văn thì họ mạnh hơn không chỉ gấp mười lần.
Nhưng Tần Ninh vẫn cường thế bá đạo như vậy.
"Khô Huyết Thánh Thương!"
Lúc này, Võ Hoàng kích động, không dám tin: “Khô Huyết Thánh Thương, đế khí của Vị Ương Thánh Đế ở thánh vực Thiên Hồng!”
Tần Ninh nghe vậy, gật đầu nói: “Đúng!”
Võ Hoàng lúc này vui mừng nói: “Tốt lắm, tốt lắm, ngươi quả nhiên là đến từ thánh vực Thiên Hồng, Khô Huyết Thánh Thương cũng có trong tay ngươi, hôm nay đúng là cơ duyên của ta mà”.
“Của ngươi?”
“Giết chết ngươi thì Khô Huyết Thánh Thương đương nhiên sẽ thuộc về ta rồi”.
“À”.
Thấy Tần Ninh trả lời lạnh nhạt, Võ Hoàng cười khẩy: “Khô Huyết Thánh Thương là đế khí, ngươi khống chế chắc phải khó khăn lắm nhỉ? Chỉ là cảnh giới Thánh Hoàng nhất văn mà thôi, khí huyết mạnh mẽ của Khô Huyết Thánh Thương cũng có thể làm cho ngươi bị thương. Thánh khí cấp đế này ở trong tay ngươi thì ra được mấy phần uy lực chứ?”
Nghe vậy, Tần Ninh chỉ bình tĩnh nói: “Đúng là không được mấy phần, nhưng... đủ để giết ngươi”.
Võ Hoàng nghe vậy thì bật cười lớn.
Giết ông ta?
Nằm mơ đi!
Bảy thể văn lúc này ngưng tụ.
Cảnh giới Thánh Hoàng thất văn.