Dương Thanh Vân gật đầu, sau đó bay thẳng đến chỗ Cực Thiên Vương chiến đấu.
Thấy thế, Trấn Thiên Vương ngơ ngác đứng nhìn.
Độc Vương! Linh Vương! Phong Vương! Lôi Vương! Kiếm Vương!
Năm vị Vương Giả đỉnh cấp cùng tấn công ông ta đấy.
Thế mà Dương Thanh Vân lại làm như không thấy điều đó, mà chạy thẳng đến chỗ Cực Thiên Vương.
Ta có thể hiểu tại sao ngươi thiên vị sư phụ mình, nhưng ngươi xem sư phụ ngươi cần ngươi giúp đỡ à?
Trấn Thiên Vương mệt lòng.
Trong mắt đôi thầy trò không hề chứa chấp những người khác.
"Ha ha ha, đã quá đi!"
Một tràng cười sảng khoái bỗng vang lên.
Lúc này, toàn thân Tuyết Thiên Vương bùng nổ khí thế, lan ra hàng ngàn dặm.
"Hóa Thánh tầng ba!"
Bây giờ, sắc mặt Cực Thiên Vương thoáng thay đổi.
Sau khi hợp tác với Đế Lâm Thiên, ông ta tất nhiên sẽ biết được một vài chuyện.
Cảnh giới Thiên Vương!
Ở trong thế giới Cửu Thiên, cảnh giới Thiên Vương được gọi là Hóa Thánh.
Hóa Thánh, Hư Thánh, Thánh Nhân!
Ở cảnh giới Hóa Thánh, linh thức trải dài từ mười vạn mét tới một trăm vạn mét.
Khi biển linh thức đạt tới một trăm vạn mét chính là thời điểm biển linh thức của võ giả lột xác, linh thức sẽ lột xác trở thành hồn thức, đến khi đó, biển linh thức sẽ là trở thành biển hồn phách.
Khi hồn thức lấp đầy biển hồn phách thì đấy chính là cảnh giới Hư Thánh.
Còn Thánh Nhân thật sự, trong biển hồn thức sinh ra ba hồn bảy vía, đó mới chính là Thánh Nhân.
Trong thế gian này, Thánh Nhân có thể cưỡi gió đạp mây, ung dung tự tại.
Cảnh giới Hóa Thánh lấy biển linh thức rộng mười vạn mét làm tầng một.
Mỗi lần tăng thêm mười vạn sẽ tăng thêm một tầng.
Hiển nhiên, hiện tại, thực lực của Tuyết Thiên Vương đều giống ông ta.
"Hóa Thánh tầng ba..."
Tuyết Thiên Vương cười phá lên nói: "Lão phu có thể cảm nhận rất rõ cơ thể mình đang tràn đầy sức sống".
"Tuyết Thiên Vương, trông ngươi có vẻ đắc ý nhỉ!"
Một tiếng cười chế nhạo vang lên.
Lúc này, Huyền Thiên Vương đi ra, cười khà khà: "Không phải là tầng ba thôi à, làm như không có ai bằng ngươi ấy..."
Huyền Thiên Vương cười phá lên, toàn thân toát lên luồng khí tức vô cùng mạnh mẽ.
Hai vị Thiên Vương đều tăng thêm một cấp, từ tầng hai lên tới tầng ba.
Hóa Thánh tầng ba!
Con đường tới Thánh Nhân lại rút ngắn thêm một chút, lại có thêm hy vọng trên con đường thành Thánh!
Cùng lúc đó, lại có bốn luồng khí tức cũng bắt đầu chuyển động.
Vạn Nhất Thiên!
Huyền Tử Uyên!
Tuyết Ngạo Quần!
Và cả... Cốc Tân Nguyệt!
Bốn người, bốn biển linh thức cùng đột phá cực hạn chín vạn mét, mở rộng ra mười vạn mét.
Từ Vương Giả trở thành Thiên Vương.
Từ cảnh giới Phàm bước vào cảnh giới Thánh.
Hóa Thánh tầng một.
Lúc này, Vạn Nhất Thiên lệ rơi đầy mặt.
Suốt mấy vạn năm nay, ông ta đều mắc kẹt ở tại chỗ, không thể thăng cấp, ông ta ngỡ rằng mình cứ thế mà chết đi.
Thế nhưng bây giờ, ông ta đã đột phá rồi.
Hai người Huyền Tử Uyên và Tuyết Ngạo Quần vô cùng xúc động.
Thiên Vương đấy!
Đó là điều mà bọn họ mong mỏi suốt đời này.
Khác với họ, sắc mặt Cốc Tân Nguyện lại vô cùng bình tĩnh.
Dường như, thăng cấp đến cảnh giới Thiên vương cũng không khiến nàng ấy vui vẻ bao nhiêu.
Lúc này, bốn vị Thiên Vương xuất hiện, không hề chần chừ mà tham gia vào chiến trận.
Bây giờ, sắc mặt Cực Thiên Vương càng lúc càng khó coi.
Tình hình hiện tại có gì đó hơi sai.
Nếu cứ tiếp tục thế này thì sẽ xảy ra chuyện lớn mất.
Người bên cạnh Tần Ninh đột phá cảnh giới quá rợn người rồi.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, những kẻ khác cũng sẽ lần lượt đột phá cảnh giới, ưu thế số đông bên phía bọn họ sẽ mất hết.
Trái lại, bên phía Tần Ninh, chỉ mới một lát mà đã thêm bốn vị Thiên Vương, cỡ này thì ai đánh lại chứ?
Ánh mắt Cực Thiên Vương có chút khủng hoảng.
"Thiên Tử Ninh, Địa Hoàn, Đế Lâm Thiên đâu rồi?"
Ông ta chất vấn.
Thiên Tử Ninh và Địa Hoàn chỉ biết miễn cưỡng nở nụ cười.
Bọn họ làm gì có tư cách hỏi các chủ định làm gì chứ.
Mọi việc đều là do các chủ sai bảo, khi đó bọn họ mới làm việc.
Cực Thiên Vương tức giận mắng to: "Đồ vô dụng!"
Cùng lúc đó, bên chỗ Tần Ninh.
Gồm có Trấn Thiên Vương, Huyền Thiên Vương, Tuyết Thiên Vương và thêm cả Vân Thiên Vương.
Cùng với Huyền Tử Uyên, Tuyết Ngạo Quần, Vạn Nhất Thiên và Cốc Tân Nguyệt vừa mới thăng cấp.
Bên Tần Ninh có khoảng tám vị!
Tám vị Thiên Vương đấy!
Còn phía bọn họ chỉ có một mình ông ta ở cảnh giới Thiên Vương mà thôi.
Nếu cứ tiếp tục đánh thì sẽ có rất nhiều người hy sinh.
Cùng lúc đó, bên phía Tần Ninh, từng người lần lượt đi ra.
Tiên Hàm với thực lực Vương Giả thất phẩm.
Thạch Cảm Đương với thực lực Vương Giả thất phẩm.
Lý Nhàn Ngư, Vương Giả cửu phẩm.
Giang Bạch, Vương Giả thất phẩm.
U Tiêu Tiêu, Diệp Viên Viên, và Vân Sương Nhi đã đạt tới cửu phẩm.
Nó quá đáng sợ rồi.
Mặc dù những người khác không đột phá nhiều như mấy người này, nhưng ít nhiều đều thăng lên được hai, ba phẩm cảnh giới.
Đây quả là thánh lực tẩy lễ mà!
U Vương năm xưa sao lại để lại cái gọi là thánh lực tẩy lễ này trong mộ của mình chứ?
Hơn nữa, theo như những gì ông ta biết, Vương Giả bình thường không thể thừa nhận nổi thánh lực.
Thế nhưng, hiện tại có vẻ như điều đó không đúng.
Chuyện gì đã xảy ra chứ!
Lúc này, Tần Ninh bình tĩnh quan sát bốn phía.
Lần lượt từng vị Vương Giả bước ra khỏi Bách Luyện Thánh Tháp, khí tức trên người bọn họ trở nên mạnh hơn.
Vương Giả của Thiên Đế các rất nhiều sao?
Liệu có dùng được không?
Trước kia, Tần Ninh không có ý định làm vậy, chính là vì không muốn lãng phí quá nhiều.
Nhưng hiện tại còn có gì không thể lãng phí nữa.
"Cực Thiên Vương!"
Lúc này, Dương Thanh Vân đối diện với Cực Thiên Vương.
"Xin chỉ giáo!"
Dương Thanh Vân vừa dứt lời, lập tức tung ra một chiêu, luồng khí tức đầy mạnh mẽ bùng nổ lan ra xung quanh.
Giờ đây, Cực Thiên Vương đã không rảnh suy nghĩ lung tung nữa.
Hiện tại, điều làm ông ta càng lo lắng hơn là, nếu Tần Ninh bỗng nhiên ra tay tham chiến, đôi thầy trò này hợp lực với nhau, như vậy thì ông ta chết chắc rồi.
Rầm...
Một tiếng va chạm truyền tới.
Cực Thiên Vương ngơ ngẩng nhìn về phía Dương Thanh Vân.
Không hợp lý.
Quá mạnh!
Dương Thanh Vân mới chỉ là Hóa Thánh tầng hai thôi, còn ông ta là Hóa Thánh tầng ba, sao lại mạnh đến vậy chứ!
Cơn sợ hãi dâng trào trong lòng Cực Thiên Vương.
"Đế Lâm Thiên!"
Ông ta thét lên tiếng phẫn nộ, truyền xa cả vạn dặm.
Lần này, Cực Thiên Vương nổi giận thật rồi.
Chuyện đã tới nước này rồi đấy, Đế Lâm Thiên còn đang mưu tính cái gì nữa?
"Có vẻ như nếu không giết ngươi thì Đế Lâm Thiên sẽ không xuất hiện".
Đến giờ, Tần Ninh cũng đã mất hết kiên nhẫn.
Hắn bước ra, rồi vung kiếm lao đến chỗ Cực Thiên Vương.
Rầm...
Trong tích tắc, một tiếng nổ động trời bỗng vang lên.
Kiếm của Tần Ninh đã bị ai đó cản lại.
Một người mặc áo choàng đen xuất hiện trước mặt Tần Ninh.
Một thanh kiếm xuất hiện.
Hai bóng người, hai thanh trường kiếm, giờ đây chạm vào nhau.
"Tần công tử, đã lâu không gặp!"
Một giọng nói ôn hòa nhưng lạnh nhạt bỗng vang lên.
Đế Lâm Thiên đã xuất hiện!
"Cực Thiên Vương, không phải là đến rồi sao?"
Cùng lúc đó, ở bên kia, từng bóng dáng lần lượt lao ra ngoài.
Ba người cầm đầu chính là Thâm Uyên Vương, Cực Địa Vũ và Liệt Phần Thiên.
Theo sát ba người bọn họ là hơn mười vị Vương Giả còn sót lại của tứ đại Ma tộc, tiếp sau đó và vô số chiến sĩ Ma tộc.
Lúc này, rốt cuộc Cực Thiên Vương thở phào nhẹ nhõm được rồi.
Tần Ninh giao đấu với Đế Lâm Thiên, cả hai vừa chạm mặt đã nảy lửa rồi.
Lúc này, cả hai bên đối mặt với nhau.
Bên phía Tần Ninh có hơn mười vị Vương Giả và mấy trăm vị Thiên Nhân.
Sau lưng Đế Lâm Thiên hiện tại là Vương Giả của Ma tộc, sĩ số khoảng tầm hai trăm.
Liếc mắt nhìn qua đã thấy được sự chênh lệch của hai bên.
"Cuối cùng ngươi cũng đã xuất hiện!"
Tần Ninh nhìn về phía Đế Lâm Thiên, cười cợt nói: "Đế Lâm Thiên!"
"Ta vốn tưởng rằng, ngươi phải đạt tới cảnh giới Thiên Vương mới có đủ khả năng mở mộ U Vương của ngươi, không ngờ rằng, ngươi chỉ mới là Vương Giả ngũ phẩm mà đã có đủ khả năng mở được mộ U Vương".
"Như vậy cũng tốt lắm, ta đỡ phải phí sức chờ đợi ngươi, U Vương!"