Đây chính là Sinh Tử Cốc của Thánh Đạo tông ư?
Không nói đến việc phạm vi xây dựng khá lớn, hơn nữa còn rất có quy củ.
Lúc này, Mục Huyên ở phía trước dẫn đường vào bên trong sơn cốc, tiến vào bên trong một tòa lầu các.
Không lâu sau, một lão già tóc bạc xuất hiện.
"Vị này chính là Vương Hạo, Vương trưởng lão phụ trách tất cả các cuộc chiến sinh tử lớn nhỏ bên trong Sinh Tử Cốc!"
Mục Huyên cười lạnh nói: "Tần Ninh, nếu ngươi đồng ý đánh một trận sống còn với ta, việc ký kết khế ước là không thể thiếu được".
"Bây giờ nếu hối hận thì hãy để Thời Thanh Trúc vui đùa một chút với mấy người chúng ta, ta có thể cân nhắc để ngươi quỳ xuống cầu xin ta, chuyện này coi như xong".
Nghe thấy lời này, vẻ mặt của Tần Ninh vẫn dửng dưng, không mở miệng.
Thấy Tần Ninh căn bản không để ý đến mình, Mục Huyên vô cùng tức giận.
"Làm phiền Vương trưởng lão giúp hai người chúng ta ký giấy sinh tử".
Lúc này Mục Huyên cũng không chần chờ nữa mà nói thẳng.
Vương trưởng lão kia có mái tóc bạc, tinh thần phấn chấn, dường như không hề để ý đến những chuyện giữa hai người.
Khi hai bên đi vào trong Sinh Tử Cốc, các trưởng lão bên trong Sinh Tử Cốc đều sẽ hòa giải.
Nhưng căn bản là vô ích.
Cứ như thế mãi, Vương Hạo trưởng lão cũng đã trở nên hờ hững.
Muốn đánh một trận sống còn thì cứ đánh thôi, ngăn cản làm gì?
Không có ý nghĩa!
"Các ngươi ở khu vực số một, lôi đài số mười hai".
Giờ phút này Vương Hạo nói thẳng.
Vừa nói vừa dẫn đường.
Mọi người lần lượt đi vào trong sơn cốc.
Chỉ thấy được phía trước sơn cốc rộng lớn xuất hiện hai mươi mấy lôi đài.
Mỗi một lôi đài đều dài rộng trăm trượng, cao hơn mười thước, nhìn vô cùng to lớn khí phách.
"Chính là chỗ đó!"
Vương Hạo chỉ vào một lôi đài trong đó, nói: "Ta cũng không nói nhiều nữa, các ngươi cũng đều hiểu cả rồi".
Không lâu sau có đệ tử lấy hai tờ đơn sinh tử tới.
Mục Huyên không do dự kí xuống.
Tần Ninh cũng không nói gì.
Hai bên đã chuẩn bị xong xuôi, có thể đi lên Sinh Tử Đài.
"Mục Huyên".