“Cái lão già nhà ngươi còn muốn tiếp tục bao che, thì ta tiếp tục giết!”
Lúc này, sắc mặt Tần Ninh dần dần trở nên lạnh lùng.
“Cái lão già kia, nhẫn nhịn mấy vạn năm, miễn cưỡng trở thành cao nhân Thiên Thánh, thực sự cho rằng mình là cao nhân Thiên Thánh rồi?”
Lời này vừa nói ra, ánh mắt Hiên Viên Phong Tồn như ánh mặt trời chói chang, thiêu đốt Tần Ninh.
“Cút đi!”
Một lời vừa dứt, bên ngoài thân thể Tần Ninh ngưng tụ từng cỗ khí tức.
Thể Thánh Đế Đại Hoang!
Cửu Phẩm Thánh Quyết!
Thể Thánh Đế Đại Hoang chia thành thất quyết.
Vừa dứt lời, bên ngoài thân thể Tần Ninh, thánh khí ngưng tụ thành Vương Khải.
Đây là quyết thứ nhất của Thể Thánh Đế Đại Hoang.
Theo thánh khí ngưng tụ thành Thánh Khải, trong lúc hào quang tàn sát bừa bãi, bên ngoài bề mặt của thánh khải xuất hiện hình dáng long phượng, quấn quanh thân áo giáp.
“Lão bất tử, bắn chết ngươi!”
Thần thái dữ tợn, Tần Ninh nắm chặt tay.
Hồn lực, phách lực, thánh lực, ba thứ hợp nhất.
Thể Thánh Đế Đại Hoang quyết thứ nhất!
Thánh Hồn Vương Tiễn!
Chớp mắt, theo hai bàn tay nắm chặt của Tần Ninh, ba lực hợp nhất, một mũi tên xuất hiện trong tay Tần Ninh.
Mũi tên kia dài ước chừng một thước, toàn thân ẩn chứa hơi thở của hồng hoang, cường thế, áp bách khiếp người, làm cho người ta có cảm giác hít thở không thông.
“Bắn chết ngươi!”
Một câu vừa dứt, Tần Ninh cầm lấy mũi tên trong tay, ném ra giống như ném đá, Thánh Hồn Vương Tiễn trực tiếp bị ném ra.
Vút…
Trong thời gian nháy mắt, đất trời bộc phát ra từng tiếng xé gió chói tai.
Một tiếng ầm vang lên, khiến cho tất cả Địa Thánh ở đây đều không nhịn được mà che hai tai lại.
Âm thanh chói tai kia giống như là hàng vạn vật nặng cắt qua không khí, phát ra âm thanh bén nhọn.
Hiên Viên Phong Tồn thấy một màn như vậy thì hừ một tiếng.
Ông ta tung ra một chưởng, chưởng ấn lần nữa hạ xuống, muốn trực tiếp bắt lấy Vương Tiễn.
Một tiếng vù đột nhiên vang lên.
Trong nháy mắt, Vương Tiễn xuyên qua chưởng ấn, xuyên thấu qua bàn tay của Hiên Viên Phong Tồn, máu tươi lập tức bắn ra.
Mà Vương Tiễn kia vẫn không giảm tốc độ, hướng thẳng về phía đầu của Hiên Viên Phong Tồn.
Giờ phút này, búi tóc trên đỉnh đầu Hiên Viên Phong Tồn nháy mắt bộc phát ra vòng hào quang màu vàng, bảo vệ đầu ông ta.
Keng một tiếng, giống như là hai thanh trường thương va chạm.
Hào quang màu vàng dần dần tản ra, thân hình Hiên Viên Phong Tồn liên tục lùi lại.
Mà lúc này, nhìn kỹ lại mới thấy, trên trán Hiên Viên Phong Tồn có vết máu, tí tách chảy ra một giọt máu tươi.
Trong chớp mắt, trong ngoài Thiên Hạc lâu yên tĩnh không tiếng động.
Một vị Thiên Thánh nhị phẩm, bị…bị thương!
Lúc này, ai nấy đều thấy được, Hiên Viên Phong Tồn vẫn chưa đặt chiêu thức công kích thứ nhất này của Tần Ninh vào trong lòng.
Nhưng mà, cho dù là vậy.
Tần Ninh bùng nổ khủng bố, dường như là suýt chút nữa đã lấy đi tính mạng của Hiên Viên Phong Tồn.
Trong không gian yên tĩnh, ngón tay của Hiên Viên Phong Tồn nhẹ nhàng quẹt qua trán, ánh mắt nhìn về phía Tần Ninh mang theo vài phần cay nghiệt.
“Ngươi…chọc giận ta!”