Tần Ninh nói rất nhiều thứ, đều là những điều thật thần kỳ, chưa bao giờ nghe thấy.
“Dùng máu để nuôi dưỡng”.
Tần Ninh nói xong thì lấy một hạt châu màu đỏ nhỏ như con kiến ra, đặt lên lòng bàn tay mình, mà ngay sau đó, hạt châu nhỏ này trực tiếp xâm nhập vào lòng bàn tay Tần Ninh, rồi biến mất không thấy đâu, vô cùng kỳ dị.
“Tiểu Linh Cổ này là cổ trùng có đẳng cấp thấp nhất, nhưng mà…Nếu như dùng máu của chính bản thân để nuôi dưỡng thì không cần bồi dưỡng trong thời gian dài, chỉ trong thời gian ngắn là chúng đã có thể phục tùng, hơn nữa còn có linh tính”.
“Vậy nó có tác dụng gì?”
Hác Kỉ Suất hỏi ngay.
Duẫn Khả Vi cũng vì thế mà rất bất mãn nhìn thoáng qua đồ chất của mình.
Ngươi hỏi hết vấn đề rồi thì ta hỏi cái gì?
Hác Kỉ Suất xấu hổ cười cười.
“Tác dụng, đó là một tác dụng lớn đấy!”
Tần Ninh nghiêm túc nói: “Tiểu Linh Cổ có khả năng khống chế vạn cổ! Lấy yếu khắc chế mạnh!”
Có khả năng khống chế vạn cổ?
Lấy yếu khắc chế mạnh?
Thật nhảm nhí! Duẫn Khả Vi và Hác Kỉ Suất đều mang vẻ mặt ta đây không tin.
Tần Ninh tiện đà nói: “Ta nói có khả năng khống chế vạn cổ, chỉ là những Tiểu Linh Cổ đã được huấn luyện, có thể khống chế được những cổ trùng khác, ví dụ như một con độc thú bị cổ trùng khống chế, Tiểu Linh Thú có khả năng khống chế cổ trùng đó, đồng thời khống chế độc thú luôn!”
“Ta phát hiện ra ở nơi đây, trong cơ thể mỗi con độc thú đều ẩn chứa Tiểu Linh Cổ, loại Tiểu Linh Cổ này vô cùng hiếm có, không nghĩ tới ở nơi này lại có không ít”.
“Kiến thức về giống loài cổ trùng vô cùng uyên thâm, cũng là một vấn đề phức tạp của thuật luyện đan, các ngươi vẫn còn rất nhiều điều cần phải học hỏi”.
Hai người Duẫn Khả Vi và Hác Kỉ Suất đều gật đầu.
Kiến thức của Tần Ninh thực sự là sâu rộng! Ở phía trước, Cơ Thi Dao thấy một màn như vậy thì tức giận không có chỗ trút.
Ta ở phía trước gian nan mở đường! Các ngươi ở phía sau giảng kinh luận phật?
“Hác Kỉ Suất!”
Cơ Thi Dao lập tức nói: “Con qua đây!”
“Ai…”, Hác Kỉ Suất ngoài miệng đồng ý, nhưng lại lưu luyến không rời đi đến chỗ sư tôn.
“Cầm!”
Cơ Thi Dao đưa cây gậy màu tím qua, nói: “Con đi mở đường, ta đi nghỉ ngơi!”
“A?”