Sau một nén nhang.
Thời Thanh Trúc từ trong Thiên Chuy Trì nhảy lên bờ.
Váy sam bị ướt để lộ đường cong uyển chuyển, nhưng trong chốc lát nàng đã làm bốc hơi hết hơi nước làm chiếc đầm dài khôi phục trạng thái ban đầu.
"Giỏi lắm".
Từ Phàn gật đầu tán dương Thời Thanh Trúc: "Trụ được một nén nhang, hơn nữa..."
Nói đến đây, ông ta nhíu mày: "Ngươi... thăng cấp rồi?"
Thời Thanh Trúc mỉm cười gật đầu.
"Thiên Chuy Trì đúng là giúp ích rất nhiều, ta tu luyện có chút đã thăng cấp rồi".
Nàng cho biết: "Ngặt nỗi ngâm lâu không thích lắm, quá nóng".
Nghe vậy, khóe miệng Từ Phàn giật giật.
Nữ tử này thật sự không phải yêu nghiệt bình thường.
Lúc này trong Thiên Chuy Trì chỉ còn một mình Tần Ninh.
Thời gian lại trôi qua.
Một nén nhang... Hai nén nhang... Ba nén nhang...
Đã một giờ nhưng Tần Ninh vẫn không động đậy.
Nhiều đệ tử bắt đầu sốt ruột.
Từ Phàn cũng nôn nóng.
Còn vòng thứ ba nữa.
Sao Tần Ninh... vẫn chưa lên chứ.
Một giờ!
Phá kỷ lục luôn rồi!
Đệ tử toàn Thánh Đạo tông tham gia sát hạch hàng năm cho dù tài giỏi đến đâu, yêu nghiệt đến đâu chăng nữa cũng không ai trụ được một giờ trong Thiên Chuy Trì.
Từ Phàn ngơ ngác, ngỡ ngàng đến bật ngửa.
Nhưng đám đệ tử quanh đây đang dần mất kiên nhẫn.
Hắn có còn là người không thế?
Đứng đây nhìn Tần Ninh rèn luyện bản thân chẳng khác gì hành hạ bọn họ cả.
Đang lúc mọi người bắt đầu nổi nóng.
Thì đột nhiên, ánh sáng trên ao nước màu đỏ nhạt của Thiên Chuy Trì tắt ngúm.
Ngay sau đó, ao nước trở nên ảm đạm.
Trở thành một ao nước đơn thuần.
Hơi thở trong cơ thể Tần Ninh thình lình biến hóa.
Pháp thân Ngoại Hiện của hắn xuất hiện hình ảnh long phượng giao nhau.
Nhưng sau khi bóng rồng và phượng của pháp thân tụ hội, chúng bất chợt rời khỏi thân thể.
Pháp thân rời thể!
Cảnh giới Tiểu Thần Tôn!
Ai nấy đều trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh tượng trước mắt.