"Sao con nói nhiều thế?"
Nữ tử cất lời, giọng nói ung dung và êm tai đến lạ. Cô ta cầm một khúc gỗ dài chưa đến một mét, rộng bằng ngón trỏ gõ vào đầu nam tử.
Hắn ta giật bắn người như bị điện giật.
"Tiểu Hác, con to gan quá nhỉ, dám lừa ta luôn à?"
Nữ tử cười tủm tỉm: "Có tin ta đánh gãy cái chân chó của con luôn không?"
"Sư tôn, con không lừa người thật mà".
Hác Kỉ Suất nài nỉ xin tha: "Tên kia nói hắn tên Tần Ninh, dẫn mấy người bạn từ Hạ Tam Thiên đến đây qua Tam Thiên Giới Bích thật đấy ạ".
"Con có bị ngu không đấy?"
Nữ tử lại mắng mỏ: "Nếu đúng là như vậy thì làm gì có chuyện tên đó nắm rõ phương pháp luyện chế bảo đan Chí Tôn chứ? Hạ Tam Thiên toàn là Thánh Nhân, làm gì có bảo đan Chí Tôn nào?"
Hác Kỉ Suất không nói nên lời.
Hắn ta tự chui đầu xuống hố rồi.
Việc chung sống với Tần Ninh một thời gian đã giúp Hác Kỉ Suất học hỏi được rất nhiều thứ, thế là sau khi nhóm Tần Ninh rời đi, hắn ta muốn đi tìm sư tôn của mình để chuẩn bị trở thành đan sư Chí Tôn tam phẩm.
Vốn là đậu bài kiểm tra đánh giá rồi, sư tôn của Hác Kỉ Suất cũng bắt đầu dạy hắn ta cách luyện chế bảo đan Chí Tôn tam phẩm, hoàn hảo biết mấy! Thế nhưng khi Hác Kỉ Suất lấy Ngưng Tôn Khí Đan nhất phẩm do Tần Ninh luyện chế ra để nghiên cứu vì sao Ngưng Tôn Khí Đan nhất phẩm mà hắn luyện chế lại có giá trị đến thế.
Thì tự nhiên bị sư tôn phát hiện.
Hắn ta chẳng hiểu vì sao sư tôn vừa nhìn thấy Ngưng Tôn Khí Đan là cứ tra hỏi ai là người luyện chế như bị ma ám vậy.
Hác Kỉ Suất đã kể toàn bộ câu chuyện không dưới một trăm lần mà sư tôn vẫn không chịu tin.
Cuối cùng, người theo hắn ta đến tận quận Linh Tiên mà không màng khoảng cách địa lý xa vạn dặm, cứ khăng khăng bắt hắn ta tìm Tần Ninh cho bằng được.
Hác Kỉ Suất nhìn cổng thành của quận Linh Tiên, chỉ biết khẩn cầu trong đầu: Tần huynh ơi là Tần huynh, ngươi đừng đi đấy nhé!
"Lầm bầm cái gì đấy?"
Nữ tử tên Tử Mộc Côn lại gõ đầu hắn ta, mắng: "Không tìm được người này thì ta khai trừ con khỏi sư môn, con muốn đi đâu thì đi, tự sinh tự diệt!"
"Hả?"
"Hả cái gì mà hả, đi nhanh!"
Hai đồ tôn một nam một nữ vào thành.
Cả hai tìm một tửu lâu để dừng chân và ăn cơm.
Trong tửu lâu lúc này kín đến mười mấy bàn, bầu không khí rất náo nhiệt.
"Nghe gì chưa?"