"Ừ!"
Linh Nguyệt tiên tử vội vã nói: "Ta và thành chủ Chân Võ thành đã đợi ở Thái Ất thiên tông suốt mấy ngày qua, khi ấy, chỉ có một vị trưởng lão đến đón tiếp chúng ta, bọn họ chưa từng nhắc đến Bồ Đề Linh Diệp, chúng ta bảo là muốn mua nhưng người ta lại không bán".
"Ta hiểu rồi".
Nhìn thấy hai người trông vô cùng lo lắng chạy tới thì Tần Ninh đã hiểu được phần nào.
Hai người họ tất nhiên đã thất bại rồi.
"Việc này để sau đi, cứ tham gia buổi đấu giá trước, có một thứ khác chắc chắn phải mua được!"
Tần Ninh bình tĩnh nói: "Bồ Đề Linh Diệp để ta nghĩ cách khác".
Hai người họ thấy Tần Ninh vẫn chưa tức giận, bèn thở phào nhẹ nhõm.
Thế nhưng, bây giờ trong lòng họ đã hạ quyết tâm, bất kể thế nào cũng phải giúp Tần Ninh đấu giá được Vô Tương Bảo Trúc.
Dẫu có tốn bao nhiêu cũng phải mua được nó!
"Đi thôi!"
Đoàn người đi cùng nhau đến phòng đấu giá.
Dọc đường đi, mỗi lần Chân Võ Xương đang định nói gì đó thì đều bị thành chủ Chân Võ thành cắt ngang.
"Đây chẳng phải là tên nhãi đần độn kia sao?”
Một giọng nói chói tai vang lên thu hút sự chú ý của cả đoàn người.
Hai người thanh niên ăn vận quần áo lộng lẫy, xung quanh được người người hộ tống, giờ đang nhìn vào Tần Ninh và Chân Võ Xương.
"Phục Nguyên Hằng!"
"Thôi Huyền!"
Chân Võ Xương nhìn thấy hai người họ, sắc mặt trở nên âm u.
Quả đúng là ghét của nào trời trao của ấy.
"Tên nhãi kia, thú cưỡi của ta bị ngươi giết chết, ngươi nên bồi thường cho ta chứ?", Phục Nguyên Hằng nham hiểm nhìn vào Tần Ninh.
"Bồi thường cho ngươi hả?"
Tần Ninh cười nói: "Chỉ là một con súc sinh lấy trứng chọi đá thôi, chết thì chết, bồi thường ngươi làm gì?"
"Ngươi..."
"Xem ra, đúng là điếc không sợ súng", Thôi Huyền lạnh lùng nói: "Ranh con, ngươi chắc chưa?"
"Chắc chắn!"
Tần Ninh lười nói chuyện với hai người họ.
Thế nhưng, cách đó không xa, có hai người đã thấy cảnh ấy.
"Có vẻ như Tần Ninh kia có chút chuyện với hai người Phục Nguyên Hằng và Thôi Huyền", lúc này, La Anh ăn mặc một bộ quần áo màu tím, lạnh nhạt cười nói.
Tống Nguyên đứng bên cạnh trêu chọc bảo: "Ta nhận được một tin, thành chủ Chân Võ thành và Linh Nguyệt tiên tử đến Thái Ất thiên tông của chúng ta, ngỏ lòi muốn mua Bồ Đề Linh Diệp".
"Nhưng mà lại bị từ chối".
"Loại thiên tài địa bảo như Bồ Đề Linh Diệp cực kỳ quý hiếm, Thái Ất thiên tông chúng ta cùng lắm chỉ có mười lá mà thôi".
Tống Nguyền cười nói: "Bây giờ, ta hiểu được phần nào, là tên nhãi kia cần nó, vậy thì thú vị đấy".
"Ồ? Tống Nguyên công tử định bán cho hắn sao?"
"Bán hả?"
Tống Nguyên nhếch mép cười: "Nghĩ hay lắm!"