Răng rắc! Ngay sau đó, tiếng nứt vỡ vang lên.
Thân thể của Huyết Càn nổ tung.
Hắn ta đã chết! Trong khoảnh khắc ấy, người của Huyết Linh cung đều đứng bật dậy.
Một vị Hư Thánh tầng năm bị giết.
Tỷ thí từ nãy đến giờ, đây là lần đầu tiên có người tử vong.
Dù sao thì tất cả mọi ngượi đều rất xem trọng các vị thiên tài này.
Nếu thấy đánh không nổi nữa thì bọn họ sẽ nhận thua kịp thời.
Nhưng mà khi nãy.
Tuy rằng Huyết Càn không đủ sức để tấn công Tần Ninh nữa nhưng rõ ràng hắn ta vẫn có đủ sức để phòng ngự được.
Vậy mà lại bị Tần Ninh dùng một quyền giết chết.
Cùng lúc đó, chính bản thân Tần Ninh cũng đang ngơ ngác.
“Hắn ta đã chết rồi sao?”
Tần Ninh nhìn về phía trước, hắn ngẩn người, hỏi lại: “Ta cũng không muốn giết chết hắn ta!”
“Một quyền này của ta phát ra lực lượng giống như lúc nãy”.
“Ha ha ha…”, vào lúc này, Nguyên Mậu Phong cũng cười ha hả mà nói: “Tần Ninh, theo như quy tắc thì trong lúc tỷ thí nếu một bên nhận thua hoặc là tử vong thì kết thúc trận đấu”.
“Huyết Linh cung chưa nhận thua, ngươi không có phá hỏng quy tắc, làm tốt lắm!”
Tuy rằng chỉ có một tên Hư Thánh tầng năm tử vong nhưng mà Nguyên Mậu Phong cũng đã cảm thấy hả lòng hả dạ lắm rồi.
Dù sao thì Tần Ninh cũng đại diện cho Nguyên gia thi đấu.
“Vậy thì ta có thể lấy đống thánh thạch kia rồi chứ?”
Lúc này, rõ ràng Tần Ninh đã biết rồi nhưng hắn còn giả bộ hỏi như vậy.
Câu này của hắn đã hoàn toàn làm cho người của Huyết Linh cung phẫn nộ.
Giờ phút này, mặt của Huyết Phương Đông xanh mét.
Phụ tá đắc lực của ông ta là hai vị Thánh Nhân Huyết Tuấn Sinh và Huyết Thông Minh cũng không thể hiểu được.
“Tu vi của Huyết Càn cũng được coi là vững chắc, sao lại bị một quyền của Tần Ninh làm cho mất mạng được chứ…”, bọn họ thật sự cảm thấy khó hiểu.
Huyết Phương Đông nói: “Huyết Càn đánh với Tần Ninh, tất nhiên là hắn ta sẽ chiếm được ưu thế, cho nên không khống chế được thánh lực bùng nổ, cũng không tính toán tỉ mỉ cho nên mới dẫn đến việc thánh lực bị thiếu hụt, khí huyết bị hao tổn, bị tên Tần Ninh kia chớp lấy thời cơ, dùng một quyền lấy mạng hắn ta…”
“Vô liêm sỉ!”
Khinh thường đối thủ ắt phải trả giá một cách đau đớn.
Bản thân Huyết Càn không có đầu óc, làm cho Huyết Linh cung thua mất hai mươi vạn thánh thạch.
Mà lúc bấy giờ, Tần Ninh cũng đã lấy lại hai mươi vạn thánh thạch kia, nhìn vào hai mươi vạn thánh thạch ở trước người mình, hắn cười bảo: “Huyết Linh cung còn muốn tiếp tục khiêu chiến nữa hay không?”
“Dù sao thì ta cũng đã thắng được hai mươi vạn thánh thạch rồi, dùng hai mươi vạn thánh thạch này để đặt cược thêm một ván nữa thì cũng không thể lỗ được”.
Hắn vừa nói xong, tất cả mọi người phải đều ồ lên.
Tần Ninh điên rồi sao?
Vừa rồi mình thắng kiểu gì mà còn không biết ư?
Bây giờ còn dám khiêu chiến?
Vừa rồi Huyết Linh cung phái ra Huyết Càn là Hư Thánh tầng năm, thế nhưng tiếp theo có thể sẽ là Hư Thánh tầng sáu tầng bảy, thậm chí là tầng chín, tầng mười! Sao Huyết Linh cung có thể nhảy vào một cái hố hai lần được?
Giờ phút này, ánh mắt Huyết Phương Đông như kiếm, nhìn về phía Tần Ninh.
Tần Ninh đột nhiên nhảy ra trước mặt này, rốt cuộc là ai mà dám can đảm như thế?
Huyết Tuấn Sinh bên cạnh Huyết Phương Đông thấp giọng nói: “Hay là để Huyết Anh Thải đi thử một chút?”
Huyết Phương Đông nghe vậy thì nhìn Huyết Tuấn Sinh một chút.
“Anh Thải là cảnh giới Hư Thánh tầng bảy, được ngươi dạy bảo cũng rất tốt!”
Giờ phút này Huyết Phương Đông nhìn về phía đám đệ tử.
“Huyết Anh Thải!”
“Có đệ tử!”
“Ngươi đi được không?”
Huyết Phương Đông lạnh nhạt nói.
Ánh mắt Huyết Anh Thải lóe sáng, chắp tay nói: “Sẽ giết chết hắn trong vòng ba chiêu!”
“Tốt!”