Thanh âm còn mang theo vài phần khiếp sợ, Hiên Viên Phong Tồn phẫn nộ nói.
“Chọc giận ngươi?”, Tần Ninh nhìn vết máu ở cổ tay áo, hờ hững nói: “Vừa rồi, ngươi đã chọc giận ta rồi!”
Hiên Viên Phong Tồn hừ một tiếng rồi từng bước bước lên phía trước.
“Hiên Viên quyết, Trảm Thiên!”
Trong phút chốc, một tay của Hiên Viên Phong Tồn chém xuống, bên ngoài bàn tay bao phủ bởi đao phong, trực tiếp bổ về phía Tần Ninh.
Giờ phút này, sắc mặt Tần Ninh lạnh lùng.
“Thánh Hồn Vương Tiễn!”
Mũi tên lại xuất hiện.
Được Tần Ninh nắm trong tay.
Tần Ninh giống như trở thành một chiếc cung, bộc phát ra một cỗ sức mạnh, bắn mũi tên ra trong nháy mắt.
Vút…
Lại một âm thanh chói tai vang lên.
Lúc này, Hiên Viên Phong Tồn đã tức giận, tất nhiên là sẽ dùng toàn lực để đối phó.
Mà Tần Ninh cũng không hề nương tay!
Hai bóng người nháy mắt đã giao chiến.
Một tiếng ầm vang lên.
Âm thanh bùng nổ truyền đến, bên trong Thiên Hạc lâu, một luồng sáng quét qua, bao phủ vạn mét xung quanh.
“Lui, toàn bộ rút lui!”
Tiếng gầm gừ vang lên.
Các vị Địa Thánh, Thánh Nhân, Hoá Thánh, Hư Thánh, không ngừng rút lui…
Chỉ là một vài người có tốc độ chậm chạp, bị ánh sáng bao phủ, phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Lúc này, trong Thiên Hạc lâu, bộc phát ra hào quang cao vạn mét, làm cho người ta cảm nhận được một loại khí tức mạnh mẽ, cực kỳ bá đạo.
Tất cả mọi người nhìn quả cầu ánh sáng kia càn quét.
Tiếng gầm rú liên tục không ngừng nghỉ dần dần chấm dứt.
Tới cuối cùng, thật lâu sau đó, tiếng gầm rú làm cho người ta đinh tai nhức óc kia vẫn chưa tiêu tán.
Dần dần, hai bóng người xuất hiện giữa không trung.
Tần Ninh và Hiên Viên Phong Tồn.
Lúc này, xung quanh hai người, trong phạm vi vạn mét, mặt đất sụp đổ, các lầu các biến thành phế tích.
Còn có không ít thi thể, máu tươi chảy không ngừng.
Trong vạn thước đó, chỉ có duy nhất hai người bình yên đứng đó.
Thiên Thánh giận dữ, trăm vạn thi thể ngã xuống.
Đây là sự khủng bố của cao nhân Thiên Thánh.
Nhưng mà Tần Ninh trước mắt làm cho người ta có cảm giác còn khủng bố hơn so với Thiên Thánh.
Một vị Địa Thánh tam phách mà có thể chiến đấu không phân cao thấp với một vị Thiên Thánh nhị phẩm, như thế này còn không khủng bố hay sao?
Giờ phút này, Thiên Thánh Lý Tiêu Vân và Thiên Thánh Hiên Viên Lương Tùng của thánh địa Hiên đều mang vẻ hoảng sợ.
Thực lực của Hiên Viên Phong Tồn không chỉ gấp đôi thực lực của bọn họ.
Thế mà bây giờ…Lại không thể bắt được Tần Ninh.
Nếu đổi lại là bọn họ…Chỉ sợ sẽ rơi vào thế yếu?
Phải không?
Hiện tại, hai người cũng không dám khẳng định.
Lúc này, sắc mặt Hiên Viên Phong Tồn lạnh lùng đến mức đáng sợ.
Còn chưa chết?
Vẫn chưa chết!