Ngoại trừ hai người này đã đến bên ngoài, còn có hai người đứng ở bên kia.
Hai tên thanh niên kia bày ra vẻ phóng khoáng, ngông nghênh, ngồi trên đỉnh núi bên ngoài trận pháp, nhìn vào bên trong trận.
“Cô gái xinh đẹp như vậy, trong thiên hạ đúng là hiếm thấy, cô nương, có thể ra ngoài nói chuyện được không?”, một người mở miệng nói.
Lúc này, Thời Thanh Trúc nhìn về phía người kia, mở miệng nói: “Ngươi là ai?”
“Đà La cung, Đà La Nam!”
“Ồ!”
Thời Thanh Trúc lập tức nói: “Ngươi có biết vì sao Quý Trường Phong lại thảm như vậy không?”
“Vì sao?”
Thời Thanh Trúc thản nhiên cười nói: “Bởi vì hắn ta đùa giỡn ta, phu quân ta tức giận nên đã đánh cho hắn ta tàn phế luôn!”
Nghe được lời này, Đà La Nam cũng cười ha ha nói: “Ngươi cười lên trông thật là xinh đẹp, ta sẽ giết phu quân ngươi rồi cưới ngươi!”
Vạn Hạn bên cạnh Đà La Nam nhíu mày.
Bên trong trận phá, Quý Trường Phong vô cùng thê thảm cũng gào lên: “Đà La Nam, Vạn Hạn, cứu ta”.
“Yên tâm”.
Đà La Nam cười nói: “Sẽ không để cho ngươi chết ở chỗ này đâu”.
Thánh địa Thanh Dương, Thanh Vô Song.
Động thiên Huyền Nguyệt, Huyền Trung Nguyệt, Trác Văn Nguyệt.
Đà La cung, Đà La Nam, Vạn Hạn.
Năm vị thiên kiêu tuyệt đỉnh hiện giờ tụ tập ở đây, mang theo gần trăm vị đệ tử tinh nhuệ cảnh giới Tiểu Đế Tôn của tam đại tông môn, không thể không nói là vô cùng khí thế.
Nhân lực của cả ba phương đều đã đến đây từ sớm, hơn nữa, cũng đã chuẩn bị ra tay phá trận, thế nhưng, không phá được.
Gương huyền hoả kia chính là một món bảo khí Chí Tôn cực kỳ cường đại, đại trận mà Tần Ninh thi triển lại lấy gương huyền hoả làm căn cơ, cảnh giới Tiểu Đế Tôn căn bản là không thể nào phá vỡ.
Đừng nói là Tiểu Đế Tôn, cho dù là cảnh giới Đại Đế Tôn cũng khó mà phá vỡ được.
Năm vị thiên kiêu hoàn toàn bó tay, không còn cách nào chỉ có thể chờ đợi.
Liễu Văn Truyền truyền đạt lại lời nói của Tần Ninh.
Đến đây, chờ đợi!
Lời nói kiêu ngạo như thế, làm cho mấy vị thiên kiêu ở đây đều cảm thấy bản thân không thể đi một chuyến tay không.