Rìu chiến chuyên tấn công!
Khí thế vạn tà không xâm nhập được cùng với khí thế vạn pháp không công kích được, dung hợp hoàn mỹ với nhau, đánh thẳng về phía hư ảnh rồng vàng của Tần Ninh.
“Đi chết đi!”
Một tiếng quát vang lên.
Vẻ mặt Mạc Thành Phong dữ tợn, vẻ mặt Dương Hướng lạnh lùng.
Trong khoảnh khắc này, mọi người đều cảm nhận được sức mạnh cường đại ẩn chứa bên trong cơ thể ba người họ.
Điều này đã vượt qua nhận thức về cực hạn của thiên tài trong lòng bọn họ.
“Kẻ đáng chết, là các ngươi mới đúng!”
Hai tay Tần Ninh nắm chặt.
Ầm!
Âm thanh nổ vỡ trầm thấp vang lên.
Lúc này, đất trời tựa như phát ra tiếng gào thét, cả võ trường vang lên tiếng gầm rú kịch liệt.
Vách tường trận pháp do trận pháp ngưng tụ thành ở bốn phía không ngừng chấn động, mơ hồ như muốn vỡ tan.
Hơi thở mãnh liệt vô tận bùng nổ trong chớp mắt.
Thật lâu sau đó…
Trong sân dần dần trở nên yên tĩnh lại.
Cát bụi từ từ được tản đi, mọi người đều nghển cổ nhìn về phía trước.
Rốt cuộc là như thế nào?
Ba tên này giao thủ, căn bản là dùng một chiêu toàn lực để giết chết đối phương.
Ai thắng ai thua?
Dần dần, mọi người nhìn thấy một bóng người quần trắng áo trắng đang bình yên đứng giữa sân, vẻ mặt bình tĩnh, tóc dài nhẹ nhàng bay múa.
Tần Ninh!
Hoàn toàn không bị chút thương tích nào!
Vậy Mạc Thành Phong và Dương Hướng thì sao?
Tiếp theo đó, cát bụi tản đi hết, xuất hiện hai bóng người đứng trên võ trường, nhìn về phía trong sân.
Mạc Thành Phong!
Dương Hướng!
Hai người này cũng đứng trong võ trường.
Không phân thắng thua được sao?
Điều này…
Thế nhưng ngay sau đó, một làn gió nhẹ đột nhiên thổi qua.