Nếu thật sự làm ầm lên, cho dù là các chủ của Bắc Ninh các tới cũng khó có thể kết thúc.
Tần Ninh lười để ý đến đám người Thanh Ninh các.
Mà chuyển ánh mắt sang phía Thủy Thuận Anh lần nữa, khẽ nói: “Hôm nay ta muốn giết ngươi, ta xem ai có thể cản ta!”
Giờ phút này, Thủy Thuận Anh vô cùng sợ hãi.
Rốt cuộc tên này là ai!
Tần Ninh lại lười nhiều lời.
Đưa tay chộp một cái vào người Thủy Thuận Anh.
Trong lúc đó, mấy tên hộ vệ bên cạnh Thủy Thuận Anh muốn ngăn cản, thế nhưng vừa chạm vào bàn tay tụ tập đầy linh khí kia, gần như là bị đẩy lùi trong khoảnh khắc.
Căn bản không có cách nào để ngăn cản.
Nhìn thấy bàn tay kia sắp đánh vào người Thủy Thuận Anh.
Đột nhiên một bóng người xuất hiện ngăn cản ở phía trước Thủy Thuận Anh, tung ra một quyền, đạp nát bàn tay linh khí kia.
“Vị công tử này không khỏi quá làm càn, nơi này là Thanh Ninh các!”
Một âm thanh hùng hậu vang lên.
Người kia mặc một bộ áo bào màu xanh nhạt, thân hình cao lớn mạnh mẽ, đứng vững ở trước người Thủy Thuận Anh giống như thiên thần, trên người mang theo khí thế sắc nhọn, nghiền ép đám người.
Lúc này, đám người chỉ cảm thấy hô hấp khó khăn.
Giống như người này xuất hiện đã chèn ép hết không khí xung quanh rồi.
Rất mạnh!
“Đường chủ!”
“Đường chủ!”
Lúc này Cam Chi Túc và Hứa Thành Công đều vô cùng kinh ngạc.
Đường chủ Chấp Pháp đường ngoại các của Thanh Ninh các.
Hồng Hạ!
Chúa tể một phương cảnh giới Vạn Nguyên.
Vào lúc này, Hồng Hạ vừa xuất hiện, đệ tử Chấp Pháp đường xung quanh đều phải hành lễ.
Hồng Hạ nhìn về phía Thủy Thuận Anh, lại nhìn về phía Tần Ninh.
“Bởi vì hai người các ngươi cãi lộn mà trắng trợn phá hỏng Thanh Ninh các của ta, cho rằng Thanh Ninh các của ta không có ai sao?”
Hồng Hạ quát khẽ một tiếng.
Sắc mặt của các võ giả phía dưới linh cảnh Hóa Âm ở đây trắng nhợt, phun ra một ngụm máu tươi.
Quá mạnh.
Cảnh giới Âm Dương chia thành linh cảnh Hóa Âm và linh cảnh Tụ Dương.
Mà võ giả đạt tới cảnh giới như thế, đại lục Vạn Thiên sẽ xưng là người âm thánh, người dương thánh.