"Pháp thân Xích Hỏa Thánh của Xích Hỏa Tông!"
Lúc này Liễu Văn Truyền lẩm bẩm nói: "Nghe nói bản thân Xích Hỏa lão nhân chính là Chí Cao Đế Tôn lục phẩm, sử dụng pháp thân có thể thiêu đốt cả một tòa thành trì".
Nghe vậy, Tần Ninh cười nói: "Ta chưa bao giờ được thấy uy lực lúc Nhàn Ngư dùng pháp thân giao chiến đâu, nếu pháp thân Xích Hỏa Thánh này quá yếu thì sẽ không có cách nào chứng kiến được thực lực của Nhàn Ngư".
Liễu Văn Truyền nghe vậy liền cười nói: "Pháp thân của Lý sư huynh... mạnh đến mức đáng sợ..."
Lời này của Liễu Văn Truyền cũng không phải là a dua nịnh hót.
Lúc Lý Nhàn Ngư còn chưa đạt tới cảnh giới Đại Đế Tôn, sau khi từ Cửu Châu đến thánh địa Thanh Dương, Lý Nhàn Ngư vẫn luôn tìm hắn ta để luyện tập, rèn luyện thực lực bản thân.
Lúc đó Lý Nhàn Ngư một khi phóng thích pháp thân thì vô cùng khủng bố.
Mà khi đó Liễu Văn Truyền đã biết, đến khi Lý Nhàn Ngư tới Tiểu Đế Tôn thất phẩm, bốn vị thánh tử khác của thánh địa Thanh Dương căn bản không phải đối thủ của hắn ta.
Sự thật cũng đã chứng minh điều này! Pháp thân Cửu Ngọc Thiên Luân ngưng tụ, hai con ngươi như máu, lúc này khí chất nho nhã trên người Lý Nhàn Ngư đã biến mất hoàn toàn, thay vào đó là một khí thế khủng bố làm người ta sợ hãi.
Ầm! Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, trong những tiếng ầm ầm, lực lượng kinh khủng bộc phát ra.
Trong chớp mắt, hai con mắt đỏ như máu phía sau hóa thành trăm trượng, bay lên không.
Xích Minh thấy cảnh này, lại cười lạnh một tiếng.
"Trò mèo!"
Pháp thân chính là căn bản của võ giả cảnh giới Chí Tôn, pháp thân của rất nhiều võ giả đều nhìn thì rất cuồng bạo, rất mạnh mẽ, thế nhưng trên thực tế không đáng giá nhắc tới.
Xích Minh quát khẽ một câu trong lòng, hai tay nắm lại, ngọn lửa kinh khủng phóng từ trong cơ thể ra.
Lúc này pháp thân Xích Hỏa Thánh bộc phát ra sóng lửa kinh thiên động địa, từng luồng sóng lửa lan ra quanh người Xích Minh.
Khí tức kinh khủng giống như có thể đốt cháy cả trời đất này.
"Xích Hỏa Ly Thương!"
Xích Minh nắm bàn tay lại, một cây trường thương xuất hiện trong tay, bàn tay vung lên, trường thương bộc phát ra ánh lửa, từng quả cầu lửa cháy hừng hực trong nháy mắt đã lao thẳng về hướng Lý Nhàn Ngư.
Lúc này, Lý Nhàn Ngư sải bước ra, hai con ngươi phía sau giống như ngưng tụ huyết mang vô cùng vô tận.
"Vãng Sinh Quyết!"
"Niết Thổ!"
Lý Nhàn Ngư hét lên một câu, bàn tay nắm lại, bỗng nhiên hai con ngươi phía sau, mười tám câu ngọc trong nháy mắt đã hóa thành mười tám huyết ấn, đánh xuống mặt đất.
Mặt đất lập tức vỡ nát, từng cột bùn đất phun ra, khí tràng kinh khủng bộc phát.