Nhìn thấy người nọ đến, Đà La Khôn vô cùng giận dữ.
Trong tám trăm năm qua, nếu nói có ai khiến ông ta nhức đầu nhất thì đó chính là Diệp Nam Hiên và Lý Huyền Đạo.
Tám trăm năm trước, Diệp Nam Hiên và Lý Huyền Đạo mới chỉ là võ giả Đại Thiên Tôn không đáng nhắc tới.
Nhưng bây giờ, hai người này đều ở cảnh giới linh giả Cực Cảnh.
Hơn nữa hai người này có thể nói là người mạnh nhất trong toàn bộ Cửu Nguyên Vực trừ ông ta và Dịch Hàn Ngọc ra.
Tám trăm năm! Cho dù là thiên tài cũng không thể làm được cái gì, nhưng hai người này lại giống như tiêm máu gà vậy.
"Ngươi đã tới, Lý Huyền Đạo cũng nên đến chứ?"
Đà La Khôn hừ lạnh một tiếng nói.
"Cảm ơn đã nhớ!"
Một tiếng cười lúc này vang lên, bên phía chân trời có một bóng người chân đạp phi kiếm lướt không tới, xuất hiện ở bên cạnh Diệp Nam Hiên.
Chính là Lý Huyền Đạo! Mấy năm gần đây hai người có thể nói là đã tạo ra một kỳ tích ở trong Cửu Nguyên Vực.
Từ Đại Thiên Tôn, cùng nhau bước ngang qua mấy cảnh giới Đại Chí Tôn, đến linh giả Cực Cảnh cảnh giới cửu văn.
Đây là chuyện chưa bao giờ xuất hiện trong Cửu Nguyên Vực từ trước đến nay.
Còn về Cửu Nguyên Đan Đế năm đó và Trần Nhất Mặc, không ai biết sư đồ hai người đã tăng lên đến mức nào rồi.
"Đà La Khôn, hôm nay ngươi muốn chết ở dưới kiếm của ta, hay là chết ở dưới đao của Diệp Nam Hiên?"
Lý Huyền Đạo cười một tiếng.
Mà cùng lúc đó, trong trời đất xung quanh còn có rất nhiều bóng người xuất hiện.
Các cường giả Chí Cao Đế Tôn, Đại Đế Tôn của Thánh địa Thanh Dương và động thiên Huyền Nguyệt cũng đều chạy tới.
Rốt cuộc là ai mai phục ai?
Đánh nhau tám trăm năm, mọi người đều đã biết rất rõ về đối phương rồi.
Trận chiến này, ai thắng ai bại còn chưa thể biết được! Ánh mắt Đà La Khôn lạnh lùng.
"Dịch Hàn Ngọc, hôm nay nơi này chính là nơi các ngươi bỏ mạng!"
Đà La Khôn vung tay xuống, khí thế kinh khủng bộc phát ra.
Trong phút chốc, ở dãy núi vô danh này, hơn vạn võ giả lập tức lao vào đánh nhau... Cửu Nguyên Vực, đại lục Cửu Nguyên, vùng đất phía bắc.
Linh thành! Đây là một tòa thành trì có mấy trăm vạn dân cư, không tính là thành trì lớn ở Cửu Nguyên Vực.
Mà rất lâu trước kia, Linh thành cũng không được gọi là Linh thành, mà là tám trăm năm trước, ở chỗ này có một gia tộc lớn vươn lên - nhà họ Linh, cho nên nơi đây mới được đặt tên là Linh thành.