Hai người đứng trên võ trường.
Hứa Lập Phong cười nhạo nói: “Linh Doãn Văn, từ Thánh Vị đến Tôn Vị, ngươi từng ba lần bại dưới tay ta, trong lòng vẫn chưa sinh ra bóng ma tâm lý sao?”
Đây không phải là lần đầu tiên hai người giao chiến, lúc trước, trong quận Linh Tiên, từ nhỏ đến lớn nhà họ Linh và nhà họ Hứa vẫn luôn bất hoà, hai người lại xấp xỉ tuổi nhau, vì thế giữa bọn họ xảy ra không ít lần tranh đấu.
Đều là Linh Doãn Văn bị đánh bại.
Hứa Lập Phong nhìn kẻ bại trận dưới tay mình tự tin khiêu chiến mình như vậy, trong lòng không khỏi dâng lên cảm giác buồn cười.
“Bóng ma?”
Linh Doãn Văn mở miệng nói: “Tất nhiên là có, cho nên ta mới muốn phá vỡ bóng ma của mình”.
Mấy tháng vừa qua, khi Tần Ninh dạy dỗ, hắn ta cũng phát hiện ra sức mạnh tinh thần của hắn ta không đủ, sau khi hỏi rõ ràng, Tần Ninh mới nói, nếu như sau này muốn trở thành cường giả, điều tất yếu là phải thoát khỏi bóng ma trong lòng mình.
Đó chính là chiến thắng Hứa Lập Phong.
Cho nên lần này, mặc dù Hứa Lập Phong không khiêu chiến hắn ta, hắn ta cũng sẽ chủ động khiêu chiến.
Đó là vấn đề tu hành của riêng mình, hắn ta phải tự giải quyết.
Linh Doãn Văn cũng không hoạt bát như Linh Phi Dương và Linh Phi Phỉ, hắn ta trầm mặc ít nói, ở chung với Tần Ninh mấy tháng, hắn mang đến cho hắn ta cảm giác như được một người huynh trưởng quan tâm.
Loại quan tâm này có lần đã làm cho hắn ta hoài nghi trong lòng, có phải Tần Ninh có ý đồ khác hay không.
Chỉ là Linh Doãn Văn không biết, Tần Ninh không phải là huynh trưởng, mà là ngang hàng với ông nội hắn ta!
“Đến đây đi!”
Giờ phút này, Linh Doãn Văn khẽ quát một tiếng, khí thế trong cơ thể bùng nổ, pháp thân tụ hình, bên ngoài thân thể loé lên hai hình dáng hoa văn kỳ lạ, phát ra ánh hào quang.
Pháp thân này giống như một con giao long sừng sững dữ tợn, bên ngoài da thịt là lớp vảy lóe lên ánh sáng trắng.
Vút…Trong khoảnh khắc, Linh Doãn Văn lao thẳng về phía Hứa Lập Phong.
Thấy một màn như vậy, Hứa Lập Phong cũng thi triển pháp thân của mình, bày ra thế phòng thủ, võ quyết bùng nổ, đánh về phía Linh Doãn Văn.
Đang xem cuộc chiến trên đài.
Tần Ninh sờ sờ tay nắm ghế.
“Chàng lo lắng sao?”
Thời Thanh Trúc tỉ mỉ phát hiện ra biểu cảm của hắn.
“Có một chút…”, Tần Ninh thì thầm nói: “Đứa nhỏ Doãn Văn này có thiên phú không tồi, nhưng khi đối mặt với Hứa Lập Phong, chỉ sợ sẽ luống cuống tay chân, nếu như thắng được trận này, khẳng định là tương lai sẽ tiếp tục thăng cấp, còn nếu như bại trận, ta cũng khó mà giúp hắn ta tiến lên được”.
Nếu thua, thì đó không phải là vấn đề về tu hành thân thể, mà là bóng ma ở đáy lòng.
Loại bóng ma này rất khó xoá bỏ! Ở một bên, Dược Thập nghe được những lời này thì âm thầm bĩu môi.
Đứa nhỏ này?