“Lại là một Thánh Đế viên mãn...”, Tần Ninh khẽ thì thầm, lại vung ra văn ấn.
Văn ấn lần này khác hẳn vừa rồi.
Từ văn ấn, Tần Ninh có thể nhìn ra quỹ tích một đời của cô gái này.
Cũng không phải toàn bộ, mà là những bước ngoặt trong sinh mệnh cô ta.
Từ cảnh tượng ban đầu nhất, khi còn là một cô bé nhỏ nhắn đáng yêu nhưng nhìn rất bẩn thỉu. Hình ảnh chuyển đi, cô gái gặp một người trẻ tuổi, đi theo người đó, bắt đầu ăn mặc kiểu khác, bắt đầu tu hành.
Nhưng một ngày, cô gái lớn lên, đến tuổi dậy thì, người trẻ tuổi kia lại bán cô gái vào kỹ quán.
Thiếu nữ tức giận, bắt đầu giết người...
Sau đó, thiếu nữ được một người trẻ tuổi khác cứu, dẫn đi, rồi bắt đầu cuộc phiêu bạt dài dằng dặc.
Người trẻ tuổi này rất mạnh, thành lập nên thiên cung Thánh Đế, nổi tiếng khắp thiên hạ, thiếu nữ cũng thành phụ nữ, từng bước đi theo người trẻ tuổi...
Rất nhiều hình ảnh hiện lên trước mặt Tần Ninh.
“Thanh Tiêu Đại Đế...”, Tần Ninh khẽ nói, sau đó, văn ấn tự trôi nổi đến trước mặt Vân Sương Nhi rồi dừng lại.
“Ồ?”
Thấy thế, Tần Ninh vẫy tay với Vân Sương Nhi, gọi Vân Sương Nhi ngồi xuống.
“Xem ra những linh thể này có thể tự lựa chọn...”, Tần Ninh cười nói: “Giống mấy sơn môn mở ra chiêu mộ đệ tử rồi các trưởng lão tự chọn đệ tử nòng cốt vậy”.
“Vậy cũng tốt, ta đỡ phiền, thế thì các ngươi tự mình lựa chọn đi!”
Tần Ninh nói xong, vô số văn ấn bắt đầu phiêu đãng.
Bốn người khác cũng là võ giả Thánh Đế viên mãn, chọn Diệp Viên Viên, Thạch Cảm Đương, Hạo Thiên và Phong Vô Tình.
Mà mười mấy Thánh Đế khác đều là cảnh giới cấp thấp, cấp cao, nhất hợp, nhị hợp, tam hợp.
Cũng lần lượt chọn ra mười mấy người.
Còn trăm người kia cũng lần lượt chọn ra trăm người thuộc Thanh Minh và Võ Môn.
Lúc này, hơn trăm người đứng ngay ngắn tại vị trí của linh thể.
Mỗi một võ giả được chọn đều bắt đầu tiếp nhận sức mạnh khủng bố mà các linh thể này tỏa ra.
Những người còn lại thì hơi thất vọng.
“Sư tôn... sư tôn...”, lúc này, Ôn Hiến Chi vội vàng đi đến bên cạnh Tần Ninh, hỏi: “Vậy còn con? Con thì sao ạ?”