Điều này khiến năm phe bá chủ đều có dự cảm không tốt.
Lúc này, trong đám người của Thánh Đạo tông.
Tông chủ Thánh Vô Khuyết và bảy vị đạo tông đều xuất hiện.
"Tông chủ".
Thánh Phi Vũ mở miệng nói: "Thú triều đã rút, thế nhưng võ giả tông môn đều bị tách ra, nơi đây rộng lớn, rất khó tụ tập lại..."
Thánh Vô Khuyết nhìn thoáng qua bốn phía, chỉ có vài trăm người tụ tập ở chỗ này.
"Tiếp tục đi vào sâu bên trong!"
Thánh Vô Khuyết chậm rãi nói: "Cứ phá vỡ năm cấm chế bên ngoài Tam Tử Địa trước đã, sau đó mới có thể vào Tam Tử Địa, mới có thể đi vào Tam Tử Vong Uyên!"
"Dọc đường nếu gặp được đệ tử của Thánh Đạo tông thì lập tức tập trung lại một chỗ".
"Nếu như là một vài đệ tử thực lực yếu kém, sau khi biết được tình hình nguy hiểm ở chỗ này, có lẽ sẽ rút lui..."
"Rõ!"
Bóng người Thánh Vô Khuyết lóe lên, tốc độ tăng nhanh không ít.
Ban đầu mấy ngàn người đi cùng nhau, đương nhiên tốc độ sẽ không nhanh, nhưng bây giờ mấy trăm người bên cạnh đều có thực lực không tầm thường, ít người, tốc độ tiến lên cũng nhanh hơn không ít.
Mục đích lần này chính là Trần Nhất Mặc và Cửu Nguyên Đan Điển, sở dĩ dẫn theo rất nhiều đệ tử Tiểu Đế Tôn là vì muốn để bọn họ học hỏi kinh nghiệm, bây giờ bị tách ra, những đệ tử kia biết khó mà lui cũng rất tốt.
Cùng lúc đó, bốn phe động thiên Huyền Nguyệt, Cửu Nguyên đan tông, thánh địa Thanh Dương, Đà La cung cũng đã bị tách ra, nhưng các cường giả đứng đầu vẫn tiếp tục đi sâu vào bên trong...
...
Tam đại cấm địa kéo dài hơn trăm vạn dặm, đây là một vùng đất rộng lớn, địa hình càng rất đặc biệt, muốn tiến vào sâu trong Tam Tử Địa thì phải đi vào sâu mỗi một cấm địa.
Lúc này, Bạch Nhung Hổ chở Tần Ninh và Thời Thanh Trúc, tốc độ không nhanh không chậm.
Càng đi sâu vào trong, Bạch Nhung Hổ càng run lẩy bẩy.
Tuy nó là nguyên thú cấp bảy, nhưng ở sâu trong tam đại cấm địa này, mỗi một nguyên thú cấp chín đều chiếm cứ địa bàn rộng lớn vạn dặm, nếu như đi nhầm vào trong lãnh địa của con nguyên thú cấp chín nào đó sẽ chết không nơi táng thân.
Chỉ là trên lưng nó, Thời Thanh Trúc đang được Tần Ninh ôm vào trong lòng, hai người nhìn giống như thần tiên quyến lữ, ngược lại không lo lắng chút nào.
Càng tiến lên, tốc độ của Bạch Nhung Hổ càng ngày càng chậm, cũng càng ngày càng cẩn thận.
"Còn cách Tam Tử Địa xa không?"