Dù sao những chuyện mà Tần Ninh làm mấy năm nay đều là những chuyện lớn kinh thiên động địa.
Lúc này Thiên Chấn Thương thận trọng hơn bất cứ lúc nào.
Hai bên trái phải, phong giao long và lôi giao long gầm gừ nhìn chằm chằm.
“Đừng cố ra vẻ huyền bí ở đây”.
Thiên Chấn Thương thấp giọng quát một tiếng, cuối cùng không nhịn được bèn ra tay.
Lão ta đã vô cùng coi trọng Tần Ninh.
Kẻ có thể giết chết cảnh giới Thánh Vương lục hiện như Tần Ninh đâu phải người đơn giản?
Lão ta không tin Tần Ninh thực sự có thể nghịch thiên.
Sau đó phong giao long và lôi giao long đều xông về phía Tần Ninh.
Khí tức đáng sợ phóng ra ngay lập tức.
Tiếng nổ ầm ầm không ngừng vang lên, hai con giao long ngàn trượng hàm chứa thánh lực và sức mạnh hồn phách của Thiên Chấn Thương.
Vào lúc này, trong lúc khí tức phóng ra uy năng cường mạnh kèm theo cuốn trôi tất cả, xông về phía người Tần Ninh.
Lúc này lôi chỉ của Tần Ninh cũng xông lên.
Phập…
Một tiếng phập gần như bị chìm nghỉm vang lên rồi lập tức biến mất.
Lúc này lôi chỉ đó bị lôi long nuốt chửng và biến mất!
Lúc này tất cả mọi người đều trợn trừng mắt há hốc miệng.
Tần Ninh… bị làm sao thế?
Đối diện với hai người Thiên Tử Thương và Võ Tường, cố gắng hết sức giết hai ngươi, bá đạo đến thế nào? Nhưng bây giờ lại có một cảm giác bó tay chịu trói.
Sao lại thế?
Lúc này mọi người đều không rõ tại sao.
Tần Ninh mỉm cười, đứng tại chỗ.
“Ngươi cười cái gì?”
Lúc này Thiên Chấn Thương hừ một tiếng nói: “Ngươi sắp chết rồi!”, tuy nói vậy nhưng trong lòng Thiên Chấn Thương lại đang bất an.
Rốt cuộc là thế nào?
Tần Ninh cũng không phải kẻ ngốc.
Càng nhìn hành động ngu ngốc này, lại càng khiến lão ta cảm thấy hoảng loạn trong lòng.
“Đúng thế, ngươi sắp chết rồi!”
Lúc này Tần Ninh trực tiếp bước ra, chỉ vào Thiên Chấn Thương, nói: “Ta đã nói với ngươi rồi, Thiên Võ Phong Lôi Quyết mà người tu hành có sơ hở, bị người ta nhận ra thì đó là điểm chí mạng của ngươi!”
“Bây giờ ta rất muốn hỏi ngươi, ngươi dồn toàn lực đánh ra một đòn, có thể giết được một vị Thánh Vương cửu hiền không?”
Vừa dứt lời, ánh mắt Thiên Chấn Thương sắc bén, trầm giọng quát: “Cố ra vẻ huyền bí, đi chết đi!”