Mục lục
Truyện: Vương Phi Bướng Bỉnh là Thần Y (full) - Mặc Diệp - Vân Quán Ninh (tác giả: Mục Y)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Độc Nhãn Long vỗ tay một cái, trừng mắt lớn như cái chuông đồng nói: “Nhớ ngày đó, Lại Thị này là được ta mua từ tay của phụ thân nàng ta! Ta đã phải bỏ ra mười lượng bạc đấy!” 

“Mười lượng bạc này còn chưa kịp thu về lợi nhuận mà nàng ta đã bỏ chạy mất rồi.” 

Vẻ mặt hắn ta khoa trương nói: “Nàng ta là một nữ nhân thúi, sao có thể chạy trốn như vậy 

chứ?” 

“Bây giờ mới biết, thì sau lưng có SỞ vương làm chỗ dựa đấy.” 

Độc Nhãn Long đứng thẳng người lên, nghiến răng nghiến lợi nói: “Các vị hãy đến đây phản xử giúp đi! Sở vương đường đường là vương gia, sao có thể làm loại chuyện này chứ? 

“Nếu như ngài ấy vừa ý Lại Thị thì có thể chuộc thân cho nàng ta mà.” 

“Dáng vẻ của Lại Thị vốn là khúm lúm, không nghĩ tới để có thể bám được vào sở vương, bay lên làm phượng hoàng, đến mặt mũi và lương tâm cũng đều không cần nữa rồi.” 

“Sở vương không thể lấy ra mười lượng bạc hay sao?” 

“Hôm nay ta đến không phải nói đến chuyện tiền nong, cách làm này của ngài là không đúng, các vị nói xem có phải hay không?” 

Dân chúng vốn không ai muốn dính dáng đến loại chuyện hư hỏng này. 

Dù sao người nó cũng là Độc Nhãn Long... 

Ai muốn cùng hắn có dấy lên quan hệ chứ? 

Nhưng không biết ai trong đám người lại bắt đầu phụ họa lời nói của Độc Nhãn Long. Con người ấy mà, đều là những thành phần bà tám bởi vậy có không ít người cũng bắt đầu gật đầu biểu thị đồng tình. 

Thấy thế Độc Nhãn Long diễn kịch càng thêm hăng hái. 

“Nay nếu Sở vương không cho ta một cái công đạo thì ta sẽ náo đến trước mặt của hoàng thượng” 

Hắn ta giơ tay lên lớn tiếng ồn ào: “Đường đường là sở vương, nhìn trúng một nữ tử thanh lâu thì cũng thôi đi, sao đến điểm mấu chốt làm người mà cũng không có vậy?” 

“Loại người như này sao xứng làm vương gia chứ?” 

Cảm xúc của dân chúng cũng rất sục sôi, nhao nhao đi theo phụ họa. 

Sau khi Vân Quán Ninh lẻn vào trong đám người, khoanh tay đứng ở dưới cột nhà của cửa hàng đối diện, buồn cười xem Độc Nhãn Long diễn kịch. 

Nếu như ở thế kỷ hai mươi mốt, cái tên này mà tiến vào giới giải trí thì rất thích hợp với vai diễn cường đạo thổ phỉ, sau đó nhất định có thể mang về máy cái tượng vàng Oscar! 

Nhưng tên này ngược lại lại thích hợp làm dê đầu đàn. 

Cải loại trường hợp thủ lĩnh bị đánh kia. 

Độc Nhãn Long ồn ào một lúc lâu ở bên ngoài Sở vương phủ mới có người đi ra mở cửa. 

“Ồn ào cái gì? Nơi này là Sở vương phủ, không phải là chợ bán thức ăn!” 

Gã sai vặt gác cổng đã sớm phát hiện chuyện Độc Nhãn Long đến, nhưng lại không dám ra mở cửa, cho nên đã đi mời Diêu quản gia đến. 

Diêu quản gia có phân lượng hơn nhiều. 

Nhìn thấy Độc Nhãn Long, ông ta hừ lạnh một tiếng rồi nói: “Ngươi là ai?” 

“Ở ngoài cửa chửi bới vương gia nhà chúng ta, có phải chán sống rồi không?” 

Lời nói này đối với người bên ngoài thì rất có lực uy hiếp. 

Nhưng người nọ lại là Độc Nhãn Long đấy! 

Lúc trước hắn ta là một người không sợ chết, đến Vân Quán Ninh mà cũng dám bắt cóc... Hôm nay sau lưng lại có cô nãi nãi làm chỗ dựa, cô nãi nãi nhà hắn ta ở kinh thành chính là sự tồn tại vô địch, hắn ta còn sợ ai nữa chứ? 

“Chửi bới?” 

Độc Nhãn Long đi nhanh lên bậc thang đến trước mặt của Diêu quản gia. 

Hắn ta cao lớn mạnh mẽ, khí thế bá đạo, khí thế của Diêu quản gia lập tức giảm hơn phân nửa! 

“Ngươi, ngươi muốn làm gì?” 

Diêu quản gia lùi về phía sau một bước: “Ta cảnh cáo ngươi, chỗ này là chính là Sở vương phủ! Không phải là nơi mà người có thể làm xằng bậy đâu!” 

“Ta cứ làm xằng bậy đấy, ông có thể làm gì ta?” 

Độc Nhãn Long cúi đầu, áp chế Diêu quản gia một cách gắt gao. Vào lúc vẻ mặt Diêu quản gia đang hoang mang sợ hãi, thì hắn ta đột nhiên lè lưỡi về phía Diêu quản gia. 

“Có bản lĩnh thì ông hãy đánh ta đi.” 

Độc Nhãn Long cũng đã học được chiêu chọc điên người không đền mạng của Vân Quán Ninh: “Nếu không thì hay gọi vương gia nhà các ông đi ra đây”. 

“Ta muốn đổi chất với hắn ta!” 

“Còn có, kêu cả tiện nhân tại thị đi ra đây cho ta! Bồi thường bạc hay là bồi thường người, để cho vương gia nhà các ngươi tự mình lựa chọn.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK