Lương tiểu công công cũng trở về khá nhanh.
Chỉ là hắn ta dám nghe lệnh Vân Quán Ninh phái đi đưa Tôn Đại Cường vào trong cung. Nhưng hắn ta lại không dám đưa người vào Ngự Thư Phòng mà chưa có sự đồng ý của Mặc Tông Nhiên.
Hắn ta để Tôn Đại Cường ở bên ngoài chờ lấy còn mình thì vào trong bẩm báo.
Nghe thấy động tĩnh ngoài cửa, Vân Quán Ninh vượt lên trước một bước đi ra ngoài.
"Lương tiểu công công, ngươi chờ một chút rồi hẵng đi vào, ta có mấy câu muốn hỏi hắn ta một chút."
"Vâng, Minh Vương Phi."
Lương tiểu công công không biết Vân Quán Ninh muốn làm gì, nhưng vẫn nghe lời đứng ở một bên.
Vị Tôn Đại Cường này có dáng dấp giống Tôn Đáp ứng đến mấy phần.
Nếu không biết bản tính của hắn thì có khi nàng còn tưởng hắn là một công tử thanh khiết đấy. Nhưng mà bên ngoài trong trắng, bên trong thực chất là xấu xa không nhìn thấu được.
Vân Quán Ninh dò xét hắn ta, Tôn Đại Cường cũng đang lén lút quan sát nàng.
Trong lòng hắn ta đang nghĩ: Thì ra người này là một vương phi? Nhìn cái tướng mạo, cái tư thái này đi... Khá lắm nếu mà ở trong thanh lâu thì đây chắc chắn là một hoa khôi đầu bảng.
Hôm nay hắn ta thật sự được tăng thể diện rồi
Chẳng những được tiến vào Tử Cấm thành mà hắn còn được gặp Minh Vương Phi?
Sau khi xuất cung hắn ta có cái để khoe khoang với đám bạn xấu rồi.
Tôn Đại Cường nhìn khuôn mặt mỉm cười của Vân Quán Ninh, hắn cứ tưởng rằng nguyên nhân là do muội muội mình.
Dù sao thì bây giờ Tôn Đáp Ứng cũng đang được sủng ái, trước đó vài ngày nàng ta còn phải người truyền lại cho hắn, nói muốn thuyết phục Hoàng Thượng gả Cửu công chúa cho hắn ta...
Hắn tưởng Vân Quán Ninh tươi cười với hắn là bởi nàng đang nể mặt Tôn Đáp ứng nên mới để ý đến hắn.
Thế nên ánh mắt Tôn Đại Cường nhìn về nàng càng thêm không kiêng nể gì cả.
Ai ngờ đúng lúc này Vân Quán Ninh lại đột nhiên trở mặt.