Mục lục
Rể Ngoan Giá Đáo (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bạch Kính Đình thấy hai người liếc mắt đưa tình, mình còn ở nơi này đúng là không thích hợp, liền đứng dậy cáo từ, lại nói: "À đúng rồi, cậu Lý, hai mẹ con người Tạng kia nói muốn rời đi, trước khi đi muốn gặp cậu một chút".

Lý Dục Thần ngạc nhiên nói: "Cậu bé đó khôi phục nhanh như vậy sao? Tôi còn nghĩ phải mất mười ngày nửa tháng chứ, mấy người cho cậu ấy dùng phương thuốc kỳ diệu gì sao?"

Bạch Kính Đình nói: "Bệnh của cậu ấy quá thần kỳ, chúng tôi không dám tự tiện dùng thuốc, đều làm theo lời dặn của cậu cả".

Lý Dục Thần vô cùng kinh ngạc, thật ra bệnh của Tang Cát đã được chữa khỏi sau khi anh ra tay ngày đó rồi, nhưng bởi vì mắc bệnh quá lâu, cơ thể thân thể là quá mức suy yếu. Nói tĩnh dưỡng mười ngày nửa tháng vẫn còn là vì đã dùng linh dược của Thiên Đô rồi đó.

Theo phán đoán của anh, trước khi hết thời hạn đó, Tang Cát sẽ không có cách nào đi lại được, làm sao lại muốn rời đi?

"Chúng ta đi xem một chút", Lý Dục Thần nói.

Lý Dục Thần và Lâm Mộng Đình đi theo Bạch Kính Đình đến phòng bệnh Tang Cát đang nghỉ ngơi.

Con chó Đa Cát đang ngồi trước cửa phòng bệnh giống như một người bảo vệ.

Nó vừa thấy Lý Dục Thần liền kêu gâu gâu chạy vào phòng bệnh, lại gâu gâu chạy ra, dáng vẻ nhảy cẫng mừng rỡ.

Lý Dục Thần đi qua, vươn tay ra. Đa Cát liền ngoan ngoãn ngồi xuống, vẫy vẫy cái đuôi, duỗi cổ ra cho anh xoa đầu, lại lè lưỡi liếm tay Lý Dục Thần.

"Đa Cát, không được không lễ phép như vậy".

Đạt Ngõa đi ra từ trong phòng bệnh, cung kính hành lễ với Lý Dục Thần.

"Cậu Lý, cậu tới rồi".

Lý Dục Thần thấy được ánh sáng người mẹ trên mặt bà ấy.

So sánh với ngày đó thì ánh mắt của Đạt Ngõa càng thêm thanh tịnh sáng tỏ, giống như vì sao trong đêm.

"Tang Cát khỏe rồi sao?", Lý Dục Thần hỏi.

"Đúng vậy, đã tốt hơn nhiều", sự vui mừng lộ rõ trên mặt Đạt Ngõa: "Cảm ơn cậu Lý, nếu không có cậu..."

Lý Dục Thần khoát tay nói: "Không cần khách khí, là sự thiện lương và kiên trì của cô đã cứu cậu ấy. Đi thôi, tôi đi thăm cậu ấy một chút".

Đạt Ngõa khom người tránh ra, dẫn Lý Dục Thần và Lâm Mộng Đình đi vào.

Đa Cát vẫy vẫy đuôi, nhanh chóng đi phía sau.

Trong phòng, Lý Dục Thần gặp được Tang Cát đã khôi phục bảy phần.

Mặc dù vẫn là rất gầy, nhưng sắc mặt Tang Cát đã hồng hào hơn, đáng tiếc đôi mắt vẫn mù, lớp vảy và những thứ bẩn thỉu trong hốc mắt đã được nhân viên y tế tẩy rửa sạch, chỉ còn lại hai cái động thật sâu, có vẻ vô cùng trống vắng.

"Tang Cát, cậu Lý tới thăm con này", Đạt Ngõa nói.

Tang Cát ngồi xếp bằng trên giường, hốc mắt trống rỗng nhìn về chỗ không có phương hướng, chắp tay trước ngực, khom người nói:

"Cậu Lý, mặc dù tôi không nhìn thấy dáng vẻ của anh, nhưng tôi tin chắc anh nhất định có dung nhan như thần tiên và tấm lòng đẹp đẽ nhất trên đời".

"Tang Cát, cậu khôi phục vượt ngoài dự đoán của tôi", Lý Dục Thần nói.

Tang Cát khẽ cười: "Có lẽ là thần đang giúp tôi đi".

Lý Dục Thần không để ý, hỏi: "Nghe nói cậu muốn rời đi? Tôi đề nghị cậu nghỉ ngơi thêm một khoảng thời gian nữa, chờ nguyên khí của cậu khôi phục lại một chút, tôi có thể thử giúp cậu chữa trị đôi mắt, có lẽ sẽ có hi vọng".

"Không, cảm ơn", Tang Cát nói: "Tôi có mắt, Đa Cát chính là đôi mắt của tôi. Thần đang triệu hoán tôi, tôi nhất định phải đi".

"Thần?", Lý Dục Thần hơi nhíu mày.

"Đúng vậy, thần, thần đã làm ý chí của tôi tỉnh lại, để tôi còn kiên trì sống tới nơi này, được cậu cứu chữa. Bây giờ thần kêu gọi tôi đến nơi tôi nên đến. Tôi nhìn thấy dòng dòng sông kia, tôi phải đi về hướng nơi đó, thông qua thần chỉ thu hoạch được sự sống vĩnh viễn trong dòng sông".

Lý Dục Thần dùng thần thức đảo qua thân thể của Tang Cát, thấy được con rắn dung hòa với linh hồn của cậu ấy.

Dường như anh đã hiểu được cái gì.

Mỗi người đều có vận mệnh và tạo hóa của mình.

Vận mệnh của Tang Cát đã sớm kết hợp chặt chẽ với vận mệnh của rắn vào giây phút bị ưng mổ mù mắt rồi.

"Được rồi, vậy tôi chúc phúc cậu sớm ngày tìm ra dòng sông kia".


"Cảm ơn".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK