Mục lục
Rể Ngoan Giá Đáo (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Biết người cầm đầu là ai không?”, Lý Dục Thần hỏi.

“Hình như là Thái Dương Thánh Giáo”.

“Thái Dương Thánh Giáo?”

“Đây là một giáo phái mới nổi, bắt nguồn từ đoàn kỵ sĩ Thánh Điện cổ xưa”, Vạn Sơn Lâm giải thích: “Giáo phái này rất bí ẩn, giờ tôi không quá hiểu biết về bọn họ, nhưng có thể khẳng định rằng thực lực bọn họ rất mạnh, thế lực đã thẩm thấu vào trong các giáo phái chính đạo ở các quốc gia rồi”.

“Tôi đã hiểu”.

Lý Dục Trần thấy thông tin này rất quan trọng, cần phải truyền về đỉnh Thiên Đô, nói cho sư phụ biết.

Nếu đúng là có âm mưu nhắm vào Huyền Môn Hoa Hạ thật thì phải ngăn cản bằng được.

“Cảm ơn ông, ông Vạn, tin tức của ông rất đúng lúc. Mong rằng sau này có thể giữ liên lạc, có tin gì thì lập tức báo cho tôi biết”.

Tinh thần Vạn Sơn Lâm phấn khởi nói: “Tôi cũng là con dân Hoa Hạ, đây là việc tôi phải làm. Cậu Lý cứ yên tâm, tuy rằng tôi không có sức mạnh, nhưng bảo vệ Huyền Môn, gìn giữ non sông Hoa Hạ chúng ta, tôi nguyện làm hết sức! Tôi tình nguyện trở về thuyết phục anh trai của mình, sau này chỉ cần cậu Lý ra lệnh, anh em Hồng Môn sẽ vượt núi đao biển lửa giúp đỡ, quyết không chối từ!”

Lý Dục Thần trở về Ngô Đồng Cư ở thành phố Hòa, còn về chuyện của nhà họ Tra ở huyện Hải Thành thì giao cho Lang Dụ Văn điều tra.

Anh gọi điện thoại cho Lang Dụ Văn, bảo anh ta chuyển lời cho Tra Võ Anh rằng cho dù ở Nam Dương phát triển tốt thế nào thì nhà họ Tra vẫn luôn ở Hoa Hạ.

Tra Võ Anh là người thông minh, chắc sẽ nghe hiểu câu đó thôi.

Giúp Trụ làm ác chính là tự hủy đi gốc rễ của mình, cuối cùng chỉ hại chính bản thân.

Mãi đến chiều hôm sau Lang Dụ Văn mới trở về.

Kết quả đàm phán giữa anh ta với nhà họ Tra rất thuận lợi, đến cả Lý Dục Thần cũng cảm thấy bất ngờ.

Ý định của Lý Dục Thần là để cho Tra Võ Anh đền bù chút tiền, trợ giúp đôi chút cho tập đoàn Kinh Lý vừa mới phát triển.

Tra Võ Anh bảo có thể bồi thường hai trăm triệu, con số này đã vừa lòng Lý Dục Thần quá rồi.

Cái này coi như nhà họ Tra đã chuộc tội.

Nếu không, dựa vào những gì Tra Minh Huy và Lại Sa Sa gây ra đã đủ khiến bọn họ phải chịu sự trừng phạt nghiêm khắc.

Lang Dụ Văn báo cáo lại cho Lý Dục Thần, hai trăm triệu đã chuyển vào tài khoản, ngoài ra, Tra Võ Anh còn đồng ý lấy một phần tài sản và hạng mục ở thành phố Hòa và Tiền Đường chuyển qua danh nghĩa tập đoàn Kinh Lý.

Chuyện này đề cập tới bất động sản, cửa hàng bách hóa, nhà hàng và rất nhiều ngành khác.

“Tôi tính toán sơ thì tổng giá trị đã vượt qua ba trăm triệu”, Lang Dụ Văn hưng phấn nói: “Nói cách khác, bây giờ tập đoàn Kinh Lý đã có tài sản hơn ba trwam triệu. Đây là tài sản thật, không phải đánh giá vào giá trị. Nếu dựa vào đánh giá giá trị thì có lẽ giờ đã vượt qua năm trăm triệu!”

Lý Dục Thần rất bất ngờ.

Từ hai trăm triệu biến thành ba trăm triệu, Tra Võ Anh đang nghĩ gì thế.

Chắc chắn sợ anh rồi, nhưng ông ta đã đồng ý cái giá hai trăm triệu, cho dù bày tỏ thái độ, lập trường của mình thì cũng không thêm nhiều như vậy.

Anh không thể không nghi ngờ Lang Dụ Văn đã dùng cách nào đó.

Nhưng mà anh không cần lo lắng.

Lang Dụ Văn không có võ công, lại càng không biết pháp thuật, nếu không cũng sẽ không kiêng dè mấy ông chủ lớn ở Giang Đông kia mà chạy đến Thân Châu nương nhờ nhà họ Trần.

Anh ta là thần đồng kinh doanh, thủ đoạn chắc vẫn nằm trong phạm vi kinh doanh.

Lý Dục Thần cũng không tính điều tra cụ thể.

Đây là thỏa thuận ngầm giữa hai người họ.

Qua chuyện này, Lý Dục Thần càng thấy rõ hơn năng lực của Lang Dụ Văn.

Không biết anh ta đã dùng cách gì bắt Tra Võ Anh nôn ra ba trăm triệu, nhưng chỉ riêng việc trong khoảng thời gian ngắn tăng nhiều tài sản như vậy đã rất giỏi rồi.

Mà Lang Dụ Văn thấy được sự tín nhiệm của Lý Dục Thần dành cho mình.

Không hỏi gì cả chính là sự tín nhiệm lớn nhất.

Nhưng Lý Dục Thần không hỏi không có nghĩa là Lang Dụ Văn sẽ không nói.

Anh ta biết rõ thân phận của mình, Lý Dục Thần mới là ông chủ của tập đoàn Kinh Lý.

Cho dù Lý Dục Thần có muốn nghe hay không, hay là nghe có hiểu hay không, Lang Dụ Văn vẫn sẽ báo cáo tường tận về tình hình tài sản bây giờ và dự định tương lai cho Lý Dục Thần biết.

Lý Dục Thần không có hứng thú với mấy thứ này, nhưng mà khi nghe Lang Dụ Văn nói rằng trong đống tài sản ấy còn có cổ phần công ty điện ảnh truyền hình trị giá năm triệu thì bất giác nghĩ tới gì đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK